“Cho” bao nhiêu là đủ?
Phụ nữ rất khó mở lời đòi sự chăm sóc từ người bạn đời bởi cảm giác tự ái, cảm giác mình bị hạ thấp, cảm giác ngại ngùng. Chuyên gia tâm lý cho rằng, việc khó mở lời này còn xuất phát từ thiên chức chăm lo cho chồng con, lo cho các thành viên trong gia đình. Khi yêu, phụ nữ tự động chăm sóc, trao tình cảm bằng tất cả sự nhiệt huyết của mình.
|
Nhưng đợi chờ mãi mà người chồng vẫn chẳng có biến chuyển gì cả bởi đơn giản anh không hề thấy chị đòi hỏi gì thế nên nghĩ mình đã “cho” đủ rồi. Anh không hề biết rằng chị đang nén lòng chờ đợi sự săn sóc, quan tâm từ phía anh. Đơn giản đàn ông nghĩ rằng, nếu cần thì tự khắc phụ nữ sẽ lên tiếng.
Tuy nhiên, phân tích của các nhà tâm lý cho thấy, phụ nữ thật sai lầm khi nghĩ rằng mình chẳng việc gì phải đòi hỏi để được chăm lo. Áp dụng biện pháp này như một bài kiểm tra xem chồng yêu vợ đến thế nào sẽ ít khi thu được kết quả. Bởi với đàn ông, khi muốn được hậu thuẫn điều gì thì anh phải “mở lời nhờ vả” chứ không có thói quen tự động trợ giúp người khác.
Sau một thời gian chờ đợi và thử thách để “kiểm tra” tình yêu của người chồng mà vẫn không thu được kết quả như mong đợi – là sự tự nguyện quan tâm, chăm sóc từ người chồng – cuối cùng phụ nữ cũng lên tiếng. Nhưng những lời đòi hỏi, yêu cầu được thốt lên trong thời điểm người vợ đã bắt đầu mệt mỏi vì chờ đợi, tất nhiên sẽ khó mà được âu yếm, du dương. Thậm chí còn toát lên vẻ hạch sách, đòi hỏi quá độ.
Những lời nói nghe qua tưởng chừng như nhẹ nhàng và hợp lý nhưng nhiều khi lại tác dụng ngược lại bởi qua “bộ lọc” của người đàn ông nó sẽ thành thông điệp có ý nghĩa khác. Các nhà tâm lý lấy ví dụ như câu nói mà rất nhiều bà vợ thường dùng: “Anh cần phải đón con vì em đang rất nhiều việc, không thể làm được” sẽ được người chồng hiểu như một lời hạch sách: “Nếu anh có thể đón con được thì anh đi đi, vả lại em thấy không được giúp đỡ và bực mình quá”. Nếu người vợ nói: “Rau quả để ở giỏ xe ấy” - thì người chồng hiểu thành: Công việc của anh là phải mang rau quả vào, em đã đi chợ rồi. Hay: Em chẳng có thời gian làm bữa tối, sẽ được chuyển thành thông điệp có nội dung bất mãn: Em đã làm quá nhiều rồi, ít nhất anh có thể làm được một việc là dắt mẹ con em đi ăn tối...
Có thể lần đầu sử dụng những câu gián tiếp trên vẫn có tác dụng, đòi hỏi của chị vẫn được đáp ứng nhưng nếu dùng liên tục thì nhiều khả năng, anh sẽ lơ luôn. Vì thế, các nhà tâm lý khuyên rằng, phụ nữ không nên dùng những lời đề nghị, đòi hỏi bằng những câu gián tiếp như: Cái sàn nhà thật bừa bộn kinh khủng; Mấy tuần rồi mà chúng ta chưa cùng nhau đi chơi; Chúng ta cần nói chuyện...
Thay vì dùng những lời trên, các nhà tâm lý khuyên rằng, phụ nữ nên dùng những lời như: Anh vui lòng đón con được không; Anh làm ơn mang rau quả vào nhà được không; Anh đi đổ rác giúp em nhé; Anh lau sàn sau giúp em nhé; Tối nay anh đưa mẹ con em đi ăn tối được không; Anh vui lòng thu xếp thời gian để nói chuyện với em nhé...
Trường hợp đó, nếu người vợ không hiểu cách dùng ngôn từ như thế nào rất ảnh hưởng đến anh, không hiểu lời nói đó chỉ mang thông điệp mong chị thay đổi cách nói, cách yêu cầu thì nhiều khi chi sẽ đốp chát lại ngay bằng những câu gay gắt. Và kết quả là sẽ xảy ra cuộc cãi vã ầm ĩ. Hoặc anh sẽ lơ đi như không nghe thấy chị nói và khiến chị phát điên lên. Mối quan hệ đôi lứa có thể bị rạn nứt, thậm chí đổ vỡ từ những câu nói, hiểu lầm như vậy.
Thực tế, khi phải hỏi “xin” sự săn sóc, phụ nữ thường rào trước đón sau chứ không trực tiếp hỏi thẳng bởi họ nghĩ thế nào người chồng cũng tự suy ra mà hiểu vợ đang cần gì? Nhưng nhà tâm lý cho rằng: Lời “xin” gián tiếp mới chỉ là ngụ ý chứ chưa phải là… chính thức. Những lời nói kiểu như thế khiến anh cảm thấy mình không được đề cao
Theo Giadinh.net