Thái Nguyên: Cố ý gây thương tích… hay phòng vệ chính đáng?

(PLO) - Trước tình thế nguy hiểm khi bị người hàng xóm sang nhà mình hành hung, bà Dương Thị Học (SN 1966, trú tại xóm Đồng Trong, xã Thanh Ninh, huyện Phú Bình, tỉnh Thái Nguyên) đã cầm một viên gạch để tự vệ.
Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)

Cho rằng mình bị TAND huyện Phú Bình tuyên phạt 9 tháng tù về tội “Cố ý gây thương tích” là không khách quan, không đúng bản chất sự việc, bà Học đã có đơn kháng cáo…

Cố ý gây thương tích…

Theo hồ sơ, khoảng 13h ngày 17/2/2015, bà Dương Thị Học đốt rác phía sau vườn làm khói bay sang nhà bà Nguyễn Thị Dương (SN 1958, là hàng xóm nhà bà Học) nên hai bên xảy ra to tiếng với nhau.

Hai bên xô xát và bà Dương dùng tay túm cổ áo bà Học. Bà Học lùi lại rồi cúi người xuống nhặt 1 viên gạch chỉ bằng đất nung đập vào mặt bà Dương làm bà này chảy máu. 

Bà Dương đi cấp cứu và điều trị tại Bệnh viện Gang thép Thái Nguyên từ ngày 17 đến ngày 25/2/2015, sau đó chuyển lên Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên điều trị đến ngày 10/3/2015.

Kết luận giám định pháp y về thương tích của Trung tâm Pháp y (Sở Y tế tỉnh Thái Nguyên) kết luận bà Dương bị thương tích 10%. Sau đó, bà Học bị khởi tố, truy tố về tội “Cố ý gây thương tích”.

…hay phòng vệ chính đáng?

Ngày 30/9/2015, TAND huyện Phú Bình mở phiên tòa xét xử sơ thẩm, nhận định: “Tuy bị cáo phạm tội lần đầu và thuộc trường hợp ít nghiêm trọng và ngày 25/9/2015 đã nộp được 3 triệu đồng để bồi thường thương tích cho bà Dương, tuy nhiên bị cáo sau khi phạm tội đã không ăn năn hối cải, cụ thể đã không đến thăm hỏi, bồi thường thương tích cho bà Dương, thể hiện sự coi thường pháp luật và sức khỏe người khác”.

HĐXX đã tuyên phạt bà Dương Thị Học 9 tháng tù về tội “Cố ý gây thương tích”, buộc phải bồi thường cho bị hại hơn 20 triệu đồng.

Trong khi đó, bà Học cho rằng hành vi của bà là phòng vệ chính đáng, nhưng việc này không được các cơ quan tố tụng huyện Phú Bình xem xét.

“Tôi đốt rác trong vườn nhà, khói bay sang nhà bà Dương theo chiều gió là bất khả kháng. Nhưng bà Dương luôn mồm chửi bới rồi xông vào nhà tôi túm cổ áo đánh tôi túi bụi. Bà Dương to béo và khỏe hơn nên tôi không thể chống cự lại được.

Mặt khác, do bị túm cổ áo nên tôi cũng không thể tháo chạy. Trong tình thế như vậy nên tôi đã cầm một viên gạch để tự vệ. Hành vi của tôi chỉ là phòng vệ chính đáng trước sự hung hăng của bà Dương”, bà Học nói.

Cho rằng HĐXX cấp sơ thẩm đã đánh giá các chứng cứ, tình tiết của vụ án quá dễ dãi, bà Học đã làm đơn kháng cáo gửi TAND tỉnh Thái Nguyên đề nghị xem xét lại toàn bộ bản án của TAND huyện Phú Bình./.

Đọc thêm