Trên những con đường nghìn nghịt không bong dáng phụ nữ ở Kolkata, bạn sẽ một cái nắm tay sở hữu để sống sót trước những cái nhìn thiêu đốt, cần một bờ vai để nép vào, khi chứng kiến cảnh thiêu xác trên sông Hằng và cần một ai đó cũng lặng người trước biểu tượng tình yêu bất tử Taj Mahal.
Những cái nhìn thiêu đốt ở Kolkata
Dù là cô nàng có kinh nghiệm phượt dạn dày đến mấy, một mình lang bạt trên đất Ấn vẫn gần như là điều không tưởng. Ngay khi bước ra khỏi sân bay Kolkata, bạn sẽ lập tức nhận ra mình lạc lõng đến thế nào.
Sự “hỗn tạp” ở Kolkata
Sự “hỗn tạp” ở Kolkata
Trên đường, người đi bộ, taxi, auto-rickshaw mạnh ai nấy đi. Từ một tòa nhà cũ kỹ dấu tích của thời thuộc địa, một người đàn ông trông bộ suit lịch lãm xách cặp táp đi ra. Anh ta gác một chân lên bậc thang, lập tức một người đàn ông khác đang đứng kháo chuyện với mấy ông bạn gần đó xách chiếc hộp gỗ chạy lại, quỳ xuống lấy khăn và bàn chải ra đánh giầy.
Nhà nghỉ ở Kolkata dành cho khách du lịch bụi nằm sâu hoắm sau những cánh cửa mở trên mặt tiền chật hẹp. Bên ngoài dãy những nhà luôn thập thò những người đàn ông, có vai trò như “cò”. Họ sẽ chỉ dẫn bạn vào các nhà nghỉ trong khu, phân chia phòng và xách mọi đồ đạc. Nhà nghỉ này thông sang nhà nghỉ khác, y như một mê cung. Họ sẽ giúp bạn gom đủ số phòng và tất nhiên, đổi lại là chút tiền boa chừng 5USD.
Đừng bàn đến chuyện...sạch trong căn phòng chỉ chừng 8m2 với giá thuê phòng ở đây tầm 7-10USD, bồn rửa vàng ố và tốt nhất đừng nhìn xuống lavabo.
Không thể thiếu trong các quán ăn Ấn là bánh nan (một loại bánh làm từ bột mì được rán lên), cà ri, pho – mát hoặc một hỗn hợp sền sệt gì đó làm từ sữa. Nếu không nuốt nổi các món chay thì bạn có thể chọn thịt gà. Hoặc bạn sẽ thấy mê mệt chiếc bánh nan tỏi và một loại cà ri nấu với thịt gà và pho-mát.
Đi tầu lửa ở Ấn Độ
Sân ga tàu ở Ấn Độ lúc nào cũng đông nghẹt hành khách và hành khất.
Tuy nhiên đó là nếu bạn tìm được đến đó. Vì nhà ga thường rất rộng, rất nhiều cổng, không có biển tiếng Anh cho từng khu vực. Do đó luôn có rất nhiều cò bao vây và giăng bẫy bạn. Khi bạn hỏi thăm, họ có thể viện đủ lý do để làm bạn tuyệt vọng: khu vực này đã bị dẹp, gần đây bị… cháy nên ngừng hoạt động và may mắn làm sao, họ có thể giúp bạn có được tấm vé cuối cùng. Tất nhiên, số tiền bạn phải trả sẽ là gấp đôi, gấp ba giá vé.
Cách tốt nhất là bạn phải phi thẳng vào bên trong một căn phòng bất kỳ, gặp người mà bạn chắc chắn là nhân viên làm việc tại đó và nhờ họ chỉ đến nơi cần đến.
Những chuyến tầu kinh hoàng
Tàu hỏa ở Ấn Độ như mới được lôi ra từ kho, không thể cũ kỹ hơn. Nếu có mua vé hạng đắt nhất, khoang nằm điều hòa bạn vẫn không tránh được những cú sóc khi đi tàu.
Sông Hằng là đây - Tái sinh mỗi ngày
Dân cư ở đây là những người thu nhập thấp. Những con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo chi chít “bom”- phân bò. Đôi lúc từ những khúc ngoặt của những con hẻm hiện ra những cửa tiệm nhỏ bán khăn, vải, phụ kiện tuyệt đẹp, như một phép mầu kỳ diệu cho mọi cô gái.
Mọi sinh hoạt của người dân bên bờ sông Hằng đều diễn ra trên dòng sông:
tắm rửa, thiêu đốt, an táng người chết...
Vậy mà chỉ sáng hôm sau, dòng sông dường như tái sinh. Trong bình minh rạng rỡ, già trẻ gái trai ùa ra bờ sông gội rửa. Những bậc thang được sơn màu rực rỡ khiến dòng sông tươi tắn, kể câu chuyện về sức sống mãnh liệt của những người Ấn cùng khổ.
Agra yêu kiều
Bạn không nhất thiết phải trả 20USD để được ngắm Taj Mahal thật gần. Có một điểm ngắm bí mật sau lưng cổng chính, ở bên kia con hào ngăn cách Taj Ma-hal. Những người nghèo có thể ngắm Taj Mahal mỗi ngày ở đây, sau hàng rào dây thép gai, với vẻ đẹp vẹn nguyên và không phải trả phí.
Taj Mahal biểu tượng tình yêu bất tử.
Jaipur - Thành phố hồng
Jaipur còn nổi tiếng về đá quý hay còn là thiên đường của túi và khăn. Bạn sẽ được đón tiếp như bà hoàng trong những cửa tiệm trên phố. Những người chủ tiệm chạy đến xin xoe “Madam, Madam” và mời bạn vào shop, ấn bạn ngồi xuống ghế và bắt đầu trải ra trước mắt bạn cơ man khăn khố, túi xách.
Và bạn phải học cách dũng cảm để kiên quyết giữ giá và quay mặt đi trước ánh mắt van vỉ, làm bộ tuyệt vọng của họ. Tuy nhiên trò chơi tàn nhẫn này thực sự rất hấp dẫn và thường có kết cục có hậu cho cả hai phía. Bạn mua được cả mớ đồ rẻ (chỉ tầm 30.000-60.000d cho một tấm khăn lụa hay túi thổ cẩm) và những người bán hàng thì cứ “thank you madam” không dứt.
Vài lời khuyên nhỏ cho bạn:
Phượt Ấn Độ rất đã, bởi chuyến đi thực sự rất thử thách. Một chuyến đi giúp bạn cảm nhận được rất nhiều điều về mối quan hệ giữa người với người và tình nhân loại. Mọi chi phí cũng rẻ vô cùng.
- Bạn nên nhớ những tên trộm Ấn Độ được ví như “tiến sỹ trong nghề móc túi”.
- Tết Ấn Độ vào khoảng giữa tháng 2. Trong dịp này mọi người sẽ ném những quả bóng chứa sơn nhiều màu vào người nhau.
- Nếu bạn muốn khám phá Tây Tạng thì không nhất thiết phải sang Trung Quốc. Dharamshala ở Ấn Độ là thủ phủ của người Tây Tạng lưu vong.
- Mặc cả, mặc cả và mặc cả, với tất cả mọi thứ! Hãy dũng cảm “chọn giá đúng” vì giá cả ở Ấn Độ rẻ vô cùng.
- Đi lại giữa các thành phố nên chọn buýt hơn là tàu. Xe buýt ấm hơn, thoải mái hơn, rẻ hơn và thường chạy nhanh hơn.
Theo Việt Báo