Khi nghe mẹ cô ấy nói mà tai tôi như ù lên, đất dưới chân tôi sụp đổ hoàn toàn. Tôi chỉ mong có thể chạy khỏi nhà của họ – ngôi nhà đầy lừa dối.
Vốn là một chàng trai tỉnh lẻ lên thủ đô lập nghiệp. 23 tuổi nhưng tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Tôi có quan điểm khá nghiêm túc về chuyện tình cảm nên kiên quyết không yêu linh tinh, chỉ khi nào gặp người tôi yêu thực sự tôi mới bày tỏ lòng mình.
Cô ấy vốn là bạn gái cũ của một người em họ xa, chúng tôi gặp nhau trong một lần họp nhóm và chúng tôi cho nhau nick name để thi thoảng nói chuyện qua chat.
Vốn là một chàng trai tỉnh lẻ lên thủ đô lập nghiệp. 23 tuổi nhưng tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Tôi có quan điểm khá nghiêm túc về chuyện tình cảm nên kiên quyết không yêu linh tinh, chỉ khi nào gặp người tôi yêu thực sự tôi mới bày tỏ lòng mình.
Cô ấy vốn là bạn gái cũ của một người em họ xa, chúng tôi gặp nhau trong một lần họp nhóm và chúng tôi cho nhau nick name để thi thoảng nói chuyện qua chat.
Một năm sau, tự nhiên tôi thấy cô ấy "buzz" nick của tôi và nói cô ấy đang đau khổ, cô đơn. Tôi hỏi chuyện của cô ấy với người em họ kia đến đâu thì cô ấy nói đã chia tay và đang đau khổ đến tuyệt vọng. Tôi cho cô ấy số điện thoại cầm tay để tiện tâm sự. Từ khi có số điện thoại của tôi cô ấy hay nhắn tin và gọi điện. Cô ấy là một cô gái gốc Hà Nội, vẻ bề ngoài khá duyên dáng, nước da trắng, dáng người cao cao và giọng nói rất dễ nghe. Nói chuyện với cô ấy nhiều tôi cảm thấy thích và ngày càng nói chuyện nhiều hơn. Cô ấy kể về chuyện mình bị người em họ tôi phản bội như thế nào…. Tôi thấy trong lòng mình có một cảm giác rất lạ, tôi thương cô ấy, tôi thấy mình cần phải giúp cô ấy vì cô ấy đang tuyệt vọng. Chúng tôi hẹn nhau như đã định và cô ấy thực sự hút hồn tôi. Tôi trao tình cảm của mình cho cô ấy một cách vội vã mà không cần tìm hiểu thêm. Chỉ sau vài lần gặp gỡ, cô ấy dẫn tôi về nhà giới thiệu với gia đình. Bố mẹ cô ấy cũng rất thân thiện với tôi. Tôi gặp một đứa bé gái chừng 5 tuổi, rất giống cô ấy và gọi cô ấy bằng mẹ. Tôi giật mình nhưng cô ấy trấn an tôi rằng đứa trẻ là con nuôi. Một câu chuyện được cô ấy thêu dệt rất hợp với mình, cô ấy nói năm 19 tuổi cô ấy sang Nga. Để có được người bảo lãnh, cô ấy đã làm một hợp đồng hôn nhân giả với một người đàn ông là Việt Kiều bên đó và đứa trẻ này con của anh ta. Khi về nước cô ấy được gia đình họ nhờ nuôi đứa trẻ nên đưa về nước nuôi. Tôi tin cô ấy bằng một niềm tin thánh thiện và càng yêu cô ấy hơn. Tôi không nghĩ tình yêu của mình lại đến nhanh như vậy, tôi hạnh phúc vì bố mẹ cô ấy cũng không phản đối tôi mà lại quý tôi một kẻ nhà quê nghèo xơ, nghèo xác. Tôi hạnh phúc và hãnh diện vì có một cô bạn giá khá xinh lại là con gái Hà Nội. Tôi đưa cô ấy đi gặp gỡ bạn bè. Nhiều bạn bè của tôi khi nói chuyện với cô ấy lại khuyên tôi nên xem xét lại. Tôi gạt phắt vì yêu người đã từng có người yêu thì sao, chỉ cần trái tim tôi yêu là được. Yêu nhau được hai tháng, tôi thấy cố ấy có nhiều biểu hiện khác lạ. Tôi phát hiện ra tên nick name của em trai họ mà tôi vẫn chát với cậu ta về cô ấy đều do cô ấy sử dụng. Khi gặp lại người em họ ấy, nghe cậu ấy nói về chuyện tình cảm với cô ấy tôi giật mình, nhưng không tin lắm. Trong một lần đến chơi nhà, khi cô ấy đi vắng, mẹ cô ấy đã ngồi nói chuyện rất thân mật với tôi và không ngần ngại kể về quá khứ của cô ấy. H. (tên người yêu của tôi) chỉ học hết lớp 6, thay vì đi học cô ấy bỏ đi bụi. Mỗi khi hết tiền cô ấy mới chịu quay về nhà. Năm 16 tuổi cô ấy dẫn một người đàn ông về nhà và nói với bố mẹ muốn lấy chồng. Khi đó H. nói dối đã mang thai 4 tháng. Bố mẹ cô ấy đồng ý để cô ấy lấy chồng vì hi vọng đứa trẻ sẽ có cha, có mẹ. Cưới mãi mà không thấy con gái sinh con, họ phát hiện mình bị con gái, con rể lừa. Hai vợ chồng cô ấy dọn hẳn về nhà mẹ đẻ ở một phòng trên tầng 3. Năm 18 tuổi cô ấy sinh con gái đầu lòng. Hai vợ chồng không nghề ngỗng nên thường xuyên cãi nhau và cuối cùng anh chồng bỏ đi. Cô ấy cũng bỏ lại đứa con 6 tháng tuổi cho bố mẹ và lại “tứ xứ giang hồ”. Có lúc bố mẹ cô ấy phải phục bắt cô ấy về nhà nhưng cũng chẳng ăn thua. Bố mẹ cô ấy cũng biết cô ấy yêu ai và đã sống với ai trước đó nên không muốn lại có tôi là nạn nhân vì họ hiểu con gái họ hơn ai hết. Cô ấy chưa hề xuất ngoại như cô ấy nói và cũng không có con nuôi nào cả. Khi nghe mẹ cô ấy nói một thằng con trai như tôi đã bật khóc. Tôi không biết nói gì và vì sao cô ấy lại lừa dối tôi về quá khứ của mình như vậy? Tôi muốn bỏ đi thật xa để quên tất cả nhưng vẫn không thể quên được giọng nói, điệu cười của cô ấy. Trái tim tôi đã vỡ thành trăm mảnh.
Theo Bee.net.vn