Anh lại đi dọc miền Trung mùa nóng
Biển đậm xanh như tấm thảm trải dài
Bờ cát mịn, mải mê đùa với sóng
Phi lao rì rào, xao động mỗi bình minh
Có nơi nào như dải đất miền Trung?
Vừa hết hạn khô, lại bão dập, mưa dồn
Lúa đang ngậm đòng, chìm trong biển nước
Lô xô mái nhà, những cánh tay vẫy gọi, cầu mong…
Miếng ăn khi đói, bằng gói khi no” - đây những tấm lòng
Hàng trăm tấn mì, triệu triệu chai nước uống
Từ Lào Cai, Tây Ninh, Phú Quốc…
Mong góp sức mình cứu cuộc sống hồi sinh!
Bão tan rồi, áp thấp vẫn rình rập ngày đêm
Cả miền Trung gồng mình sau những cơn bão dập
Dựng lại nhà xưa, làm mới mái trường
Tiếng con trẻ sớm vang vang lớp học!
Muối lại trắng đồng, hồ nuôi tôm nằm lọt trong cồn cát bỏng
Đất sỏi vùng đồi nhường chỗ cây xanh
Đường liên huyện nối thông miền xuôi vùng ngược
Điện đã về nhiều thôn, bản xa xăm!
Loạt xe mới từ Chu Lai xuất xưởng bóng ánh sơn
Đà Nẵng rộn ràng đón các hãng hàng không lớn
Từ Hà Nội - Quảng Bình - Phú Yên, đường bay đã khai thông
Dung Quất, sản phẩm dầu tinh, đã có mặt thị trường
Cáp treo Bà Nà dài nhất hành tinh!... (1)
Từ sông Hàn mộng mơ, Anh cùng Em hòa trong dòng
khách thập phương
Mải mê ngắm điện lung linh khắp nhà cao, phố rộng
Ta hiểu thấu, khi lòng người đồng thuận
Tôn đẹp cơ đồ, quy hoạch lại xóm, phường xưa…
Đã qua rồi, thời “mảnh đất chỉ dưới cánh bay”
Nay nườm nượp khách trong, ngoài tìm đến
Nhớ chăng Em, hơn ba thập niên xưa, nơi đây là bãi chiến trường
Trong giông bão, càng rạng ngời bản lĩnh!
Vang mãi câu thơ hào hùng của nhà thơ – liệt sĩ
“Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân” (2)!
Miền Trung, đầu xuân Canh Dần 2010
Nguyễn Hồng Vinh
(1) Theo thống kê của Hiệp hội Cáp treo thế giới thì Cáp treo 1 dây ở Bà Nà có độ dài lớn nhất là
5.042,62m; độ cao chênh lệch giữa ga trên và ga dưới là hơn 1.291m
(2) Câu thơ trong bài “Dáng đứng Việt Nam” của nhà thơ Lê Anh Xuân, hy sinh năm 1968.