Mới đây, TAND TP Hà Nội đưa bị cáo Đoàn Văn Vinh (SN 1991, ở huyện Hàm Yên, tỉnh Tuyên Quang) ra xét xử về tội “Giao cấu với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi”. Bị hại trong vụ án là chị Trần Mỹ L (SN 2002, quê Thanh Hóa). Phiên tòa được mở theo kháng cáo xin giảm nhẹ của bị cáo, kháng cáo đề nghị tăng mức bồi thường của bị hại.
Giở trò đồi bại với bé gái đi tìm việc
Sau bục khai báo, bị cáo Vinh nói mình kháng cáo vì mức án mà cấp sơ thẩm tuyên phạt là quá nặng. Vinh xin tòa xem xét, giảm nhẹ hình phạt cho mình. Hồ sơ vụ án thể hiện, thông qua mối quan hệ xã hội, Đoàn Văn Vinh, quen biết người bạn tên Ninh (quê ở Thanh Hóa, hiện nay chưa xác định được họ tên đầy đủ và địa chỉ chính xác). Quen nhau được một thời gian, Vinh được Ninh cho số điện thoại của cháu Mỹ L vì anh ta biết cô bé này đang muốn đi tìm việc làm.
Ngày 25/5/2017, Vinh lấy điện thoại gọi cho cháu Trần Mỹ L. Qua điện thoại, Vinh nói mình tên Tú. Gã trai quê Tuyên Quang bảo với thiếu nữ: “Nếu muốn đi làm nhân viên phục vụ rót bia, chọn bài và ngồi hát với khách nam tại các quán karaoke thì ra ngoài Hà Nội, anh ta sẽ giúp tìm việc”. Nghe vậy, cháu L liền đồng ý, sau đó bắt xe khách ra thủ đô gặp Vinh.
Về phía Vinh, do đang ở quê Tuyên Quang nên khi kết thúc cuộc trò chuyện trên, anh ta đã bắt xe khách xuống Hà Nội. Tuy nhiên, Vinh đã không bắt được xe như dự kiến. Cùng thời gian này, cháu L bắt xe khách ra Hà Nội. Khi tới Thủ đô, bé gái sinh năm 2002 gọi điện thoại cho Vinh thông báo mình đã tới nơi, bảo anh ta ra đón như đã hẹn.
Do chưa bắt được xe xuống Hà Nội, Vinh đã điện thoại cho Nguyễn Văn Hợp (SN 1993, ở quận Hà Đông, Hà Nội) ra đón rồi chở cháu L về khu nhà nghỉ của nhân viên nữ phục vụ quán karaoke ở khu vực Thiên đường Bảo Sơn (huyện Hoài Đức, Hà Nội) nghỉ ngơi giúp mình. Sắp xếp công việc trên xong, Vinh bắt xe xuống Hà Nội gặp Hợp và cháu L.
Gặp nhau tại quán nước, Vinh và cháu L được Hợp chở tới một nhà nghỉ gần đó thuê phòng nghỉ. Nhận chìa khóa của Vinh xong, bé gái lên phòng nghỉ trước còn Vinh và Hợp ở dưới nói chuyện với nhau. Ít phút sau, Vinh cũng lên phòng cháu L. Thấy thiếu nữ đang ngồi ở giường, Vinh đi vào ngồi cạnh nói: “Em ra đây muốn làm gì, hay làm nhân viên chỗ Hợp nhé. Hợp là em của anh, làm chỗ nó cũng được nhưng em phải ngoan, đừng làm nó điên lên không là nó đánh đấy”.
Khi cháu L đồng ý, Vinh vòng tay ôm eo bé gái, hỏi về gia đình, cuộc sống của cô bé. Cháu L không phản ứng gì, Vinh bắt đầu có những hành vi không phải với thiếu nữ, kéo cháu L nằm xuống giường. Sau đó, Vinh sàm sỡ, thực hiện hành vi giao cấu với bé gái.
Trốn đâu cho thoát tội!
Sau khi xâm hại bé gái xong, Vinh vào nhà vệ sinh tắm. Khoảng 10 phút sau, anh ta nghe thấy tiếng gõ cửa nên đi ra mở. Đứng bên ngoài là Hợp và Cù Văn Tuấn (SN 1986, ở huyện Hoài Đức, Hà Nội). Cửa mở, Hợp và Tuấn đi vào. Tại đây, 3 gã trai đã cùng nhau sử dụng ma túy đá, riêng cháu L nằm chơi điện tử. Sau khi sử dụng ma túy đá xong, Hợp và Tuấn đi về. Đến khoảng 9 giờ cùng ngày, Vinh gọi điện cho Hợp tới đón cháu L, đưa về chỗ Hợp làm còn Vinh bắt xe khách về Tuyên Quang.
Làm ở chỗ Hợp được 7 ngày, hai bên xảy ra mâu thuẫn. Tức giận, Hợp không cho cháu L làm nên gọi điện cho Vinh xuống đón. Kết thúc cuộc gọi, Vinh bắt xe khách xuống Hà Nội đón, đưa cháu L lên Tuyên Quang chơi và ở tại nhà mình. Tại đây, Vinh và cháu L tiếp tục cùng nhau “ăn trái cấm”. Sau đó, anh ta đưa bé gái xuống Hà Nội, đến một quán karaoke khác xin việc. Cùng thời gian này, mẹ cháu L ở quê ra Hà Nội tìm con gái, đưa về.
Ở nhà được khoảng 3 ngày, cháu L lại bỏ nhà đi. Theo bản án sơ thẩm, bé gái đã bắt xe lên Tuyên Quang, đến nhà Vinh ở. Quá trình ở đây, Vinh với cháu L tiếp tục phát sinh “quan hệ”. Ngày 4/7/2017, mẹ cháu L đã tới cơ quan công an TP Hà Nội trình báo sự việc. Quá trình điều tra, Đoàn Văn Vinh bỏ trốn, do đó, Cơ quan CSĐT đã ra Quyết định truy nã đối với anh ta.
Gần 4 tháng sau, Vinh bị bắt. Với hành vi trên, Đoàn Văn Vinh bị TAND huyện Hoài Đức (TP Hà Nội) tuyên phạt 42 tháng tù về tội “Giao cấu với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi”. Sau phiên tòa sơ thẩm, bị cáo Vinh đã kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt nhưng không được cấp phúc thẩm chấp nhận. Trong khi đó, yêu cầu của bị hại được tòa phúc thẩm chấp thuận. Theo đó, Vinh phải bồi thường cho bị hại tổng số tiền 70 triệu đồng.