TAND Cấp cao tại Đà Nẵng vừa bác kháng cáo, phạt bị cáo Ưng Văn Sang (Sở Khanh, SN 1993, ngụ thôn Ngân Hà, phường Ninh Thủy, TX Ninh Hòa) 2 năm tù về tội “cưỡng đoạt tài sản”, 18 năm tù về tội “Hiếp dâm trẻ em”. Tổng hợp hình phạt Sang phải chấp hành là 20 năm tù.
Bị cáo chối tội
Trước đó, khoảng 15h ngày 8/11/2014, Sang điều khiển xe máy đến trại nuôi ốc hương tại Ninh Hải, Ninh Hòa. Khi đến trước quán cà phê Trường Giang, Sang nhìn thấy cháu Huỳnh Phương Thanh (SN 24/1/2006) có đeo một cái lắc tay và đôi bông tai bằng vàng, đang điều khiển xe đạp chở hai bạn thì nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản.
Sang điều khiển xe máy đến chỗ cháu Thanh và nói: “Cháu lên xe để chú chở đi lấy đồ cho mẹ”, tin lời Sang nên cháu bé lên xe máy để Sang chở đi.
Sang điều khiển xe máy chở cháu bé đến khu vực rẫy ở tổ dân phố 8 (Bình Tây, Ninh Hải, Ninh Hòa), dựng xe bên ngoài, dẫn cháu bé đi bộ vào trong rẫy. Cháu Thanh không đi và nói: “Cho cháu về nhà” thì Sang đe dọa: “Không đi thì chú bỏ cháu lại một mình”. Do hoảng sợ nên cháu bé đành đi theo.
Khi đến một bãi cỏ, Sang dùng tay lột lấy đôi bông tai và cái lắc tay của bé gái. Tiếp đó, Sang lừa nói khám bệnh để giở trò đồi bại với cháu bé.
Sau đó, đối tượng đi ra ngoài lấy xe máy bỏ đi để nạn nhân ở lại một mình. Cháu bé đi bộ ra ngoài đường và được người dân phát hiện, đưa đến Công an phường Ninh Hải trình báo.
Còn Sang mang đôi bông tai đến tiệm vàng bán được 600 ngàn đồng, riêng lắc tay là vàng giả, đối tượng vứt bỏ trên đường. Sau khi có tiền, Sang đến tiệm sửa máy bơm ở Phú Thọ 3 (Ninh Diêm, Ninh Hòa) để lấy máy bơm thì bị Công an TX Ninh Hòa phát hiện bắt giữ.
Ngày 29/3/2016, TAND tỉnh Khánh Hòa mở phiên tòa xét xử bị cáo. Tại phiên tòa, Sang chỉ thừa nhận đã dụ dỗ cháu bé đến rẫy để dễ bề chiếm đoạt đôi bông tai và chiếc lắc tay, chứ không thừa nhận hành vi hiếp dâm trẻ em như cáo trạng truy tố.
Song, HĐXX nhận định, CQĐT đã hỏi cung bị can Sang ngay sau khi vụ án xảy ra. Tại các bản cung ngày 9, 10 và 12/11/2014, bị cáo đều khai nhận có hành vi hiếp dâm cháu bé. Do Sang không biết chữ nên ngày 10/11/2014, khi hỏi cung bị can, CQĐT đã mời anh trai và vợ của bị cáo có mặt để chứng kiến việc quá trình hỏi cung. Lúc đó, bị cáo đã khai nhận có giao cấu với bé Thanh.
Mặc dù tại phiên tòa, anh trai và vợ bị cáo đều phủ nhận không có mặt và không chứng kiến việc hỏi cung của CQĐT vào ngày 10/11/2014 cũng như các buổi hỏi cung khác, nhưng hai người này lại thừa nhận chữ ký và chữ viết tên của mình trong biên bản hỏi cung bị cáo Sang ngày 10/11/2014 là của mình.
Ngoài ra, hai người không đưa ra được chứng cứ hay tài liệu gì khác để chứng minh và lý giải cho việc mình ký tên là người chứng kiến vào biên bản hỏi cung này. Vì thế, HĐXX cho rằng trình bày của anh trai và vợ bị cáo là vô căn cứ.
Tòa luận tội
Theo HĐXX, cơ sở các tài liệu do CQĐT thu thập cho thấy việc CQĐT lấy lời khai của bị cáo đã thực hiện theo đúng quy định. Điều đó cũng có nghĩa lời khai của bị cáo khai vào ngày 10/11/2014 là khách quan, do chính bị cáo tự khai. Vì vậy, việc người bào chữa đề nghị trả hồ sơ điều tra bổ sung do chứng cứ mâu thuẫn là không cần thiết nên không chấp nhận.
Tại tòa, tuy bị cáo không thừa nhận hành vi phạm tội của mình, nhưng với những phân tích như trên, Tòa cho rằng lời khai của bị cáo trước đây tại CQĐT phù hợp với lời khai của người bị hại, phù hợp với giấy chứng thương và kết luận giám định pháp y về tình dục, cùng với các tang vật chứng khác của vụ án đã được thẩm tra tại phiên tòa. Vì vậy, cáo trạng truy tố của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Khánh Hòa đối với bị cáo là có căn cứ, đúng người, đúng tội.
HĐXX xét thấy, bị cáo là một thanh niên trưởng thành đã có gia đình nhưng lại không biết kìm chế dục vọng của bản thân, lợi dụng sự non nớt về nhận thức và khả năng biểu lộ ý chí của trẻ em để dụ dỗ, uy hiếp người bị hại, thực hiện hành vi xâm hại tình dục đối với người bị hại. Hành vi của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng và nguy hiểm cho xã hội.
Cũng theo HĐXX, trước khi phạm tội hiếp dâm trẻ em, bị cáo đã có hành vi xâm phạm trực tiếp đến quyền sở hữu tài sản của người khác, gây mất trât tự an toàn xã hội, gây tâm lý lo sợ cho người dân.
Hành vi của bị cáo không những thể hiện sự coi thường pháp luật và đạo đức xã hội mà còn xâm phạm đến quyền bất khả xâm phạm về, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự, gây tổn thương về tinh thần và tâm lý của người bị hại, để lại dư luận xấu trong quần chúng nhân dân.
Bị cáo phạm tội đối với cháu Thanh khi cháu còn rất nhỏ, mới gần 8 tuổi. Trong khi đó, trẻ em là một đối tượng đặc biệt được Nhà nước bảo vệ. Bản thân bị cáo có nhân thân xấu, đã có 1 tiền án, chưa được xóa án tích, nay lại tiếp tục phạm tội, nên bị cáo phạm tội thuộc trường hợp tái phạm.
Tại phiên tòa, thái độ khai báo của bị cáo thiếu thành khẩn (hành vi hiếp dâm trẻ em) nên sau khi nghị án, TAND tỉnh Khánh Hòa đã tuyên phạt 2 năm tù về tội “cưỡng đoạt tài sản”, 18 năm tù về tội “Hiếp dâm trẻ em”. Tổng hợp hình phạt Sang phải chấp hành là 20 năm tù.
Sau khi án tuyên, Sang tiếp tục kháng cáo kêu oan. TAND Cấp cao tại Đà Nẵng đã mở phiên tòa xử phúc thẩm và tuyên phạt như trên.
Tên nạn nhân đã được thay đổi.