Ngày 22/7, đứng trước vành móng ngựa tại phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ án giết người, cướp tài sản - Nguyễn Văn Hiệp (30 tuổi, Bình Phước) tỏ ra lầm lì, bình thản.
Đối diện án tử nhưng khi tòa hỏi về lý do xin giảm án, bị cáo dửng dưng: “bị cáo không muốn kháng cáo vì thấy tội mình nặng nhưng bị cáo làm vậy để mẹ vui lòng”.
Gây án điên cuồng
Theo nội dung vụ án, Nguyễn Văn Hiệp và chị V.T.H.T. (SN 1987) chung sống với nhau như vợ chồng. Ngày 30/5/2012, Hiệp và chị T. đến thuê mặt bằng tại ấp Lai Khê, xã Lai Hưng, huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương mở quán cà phê.
Trong thời gian chung sống, giữa Hiệp và chị T. thường xuyên xảy ra mâu thuẫn do công việc kinh doanh ế ẩm. Chiều 15/8/2013, sau khi cãi nhau với người tình, Hiệp điều khiển xe gắn máy chạy từ Bình Dương về quê ở huyện Chơn Thành, tỉnh Bình Phước uống rượu cùng một số người bạn.
Trong lúc uống rượu, Hiệp nảy sinh ý định giết chị T. nên ghé tiệm tạp hóa mua 2 con dao rồi ngược lại Bình Dương. Khoảng 1h sáng hôm sau, khi về đến nhà trọ, Hiệp đi vòng cửa sau leo tường để vào trong nhà. Tại đây, chị T. đang nằm ngủ đã bị Hiệp ra tay sát hại.
Sau khi gây án, Hiệp mang theo 2 con dao vừa đâm người tình lấy xe máy của nạn nhân chạy thẳng về nhà cha dượng là ông Nguyễn Văn Hà (SN 1956, ngụ ở ấp 3, xã Đồng Nơ, huyện Hớn Quản, tỉnh Bình Phước).
Tại đây, Hiệp tiếp tục dùng dao đâm người em cùng mẹ khác cha là Nguyễn Văn Được. Bị đâm Được bỏ chạy, Hiệp quay sang đâm ông Hà. Khi cán dao bị gãy, Hiệp tiếp tục xuống bếp lấy một cây búa chém nhiều cái vào đầu làm cha dượng gục xuống đất.
Đâm chém ông Hà xong, Hiệp chạy bộ đến nhà ông Hoàng Đình Nam (cách đó khoảng 1 km) dùng búa chém nhiều nhát gây thương tích và lấy xe mô tô của ông Nam chạy đến tiếp tục đập phá trụ sở công an xã Minh Hưng, huyện Chơn Thành, tỉnh Bình Phước.
Sau khi gây án, Hiệp bị lực lượng dân quân xã bắt giữ. Hậu quả vụ án là chị T. tử vong, 3 người còn lại bị thương tích nặng.
Quá trình điều tra, Cơ quan điều tra đã tách vụ án giết chết chị T. xảy ra trên địa bàn tỉnh Bình Dương để xét xử trước. Xử sơ thẩm TAND tỉnh Bình Dương đã tuyên phạt Hiệp tử hình về hai tội “giết người” và “cướp tài sản”. Các hành vi còn lại cơ quan điều tra tách ra thành một vụ án khác.
Tuổi thơ bất hạnh
Đối diện án tử nhưng tại phiên tòa phúc thẩm, Hiệp bình thản khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội. “Bị cáo kháng cáo vì lý do gì?” – “Bị cáo thấy hành vi phạm tội của mình rất nặng nên xử sơ thẩm xong bị cáo không kháng cáo. Thế nhưng, trong những lần đến thăm bị cáo, mẹ bị cáo khóc, tha thiết xin bị cáo làm đơn kháng cáo nên bị cáo viết để mẹ vui lòng”, câu trả lời của Hiệp khiến người dự khán không khỏi ngỡ ngàng.
Nhìn gương mặt lạnh tanh của bị cáo, vị chủ tọa nhẹ nhàng hỏi Hiệp về nguyên nhân xảy ra vụ án. Bao nhiêu cay đắng bấy lâu như ùa về: “Bị cáo quen và biết người bạn gái tên T. là gái bán dâm. Bị cáo và cô ấy thuê mặt bằng để buôn bán.
Qua một thời gian, bị cáo phát hiện T. đã phản bội bị cáo. Đã nhiều lần bị cáo năn nỉ cô ấy từ bỏ việc bán dâm nhưng T. vẫn không nghe nên bị cáo đã giết T.”, Hiệp lặp lại những gì đã trình bày trong đơn kháng cáo.
Về việc hành hung cha dượng, Hiệp khai ba mẹ bị cáo ly hôn khi bị cáo còn nhỏ, Hiệp ở với mẹ. Sau đó, người mẹ đi bước nữa, bị cáo rơi vào cảnh cha dượng - con riêng.
“Cha ghẻ không có tình thương lại thường đánh đập, tra tấn, chửi mắng. Ông ta luôn miệng nói “nếu giết mày mà không phải đi tù là tao giết mày lâu rồi nha Hiệp” - lời bị cáo.
Giọng nói trùng xuống, Hiệp còn khai không chỉ cha dượng đánh đập mà người em cùng cha khác mẹ cũng đánh bị cáo nhiều lần. Uất ức, bị cáo đã bỏ nhà đi lang thang rồi gặp T. nhưng rồi T. cũng phản bội.
Sau khi giết người tình, bị cáo nghĩ sẽ trả thù tất cả những ai đã gây ra nỗi đau, ấm ức trong lòng bị cáo. Bị cáo khẳng định mình hoàn toàn tỉnh táo khi gây án.
Sau khi xem xét toàn bộ nội dung vụ án, HĐXX xét thấy nhân thân lai lịch bị cáo có một số chi tiết chưa được làm rõ, khi gây án các hành vi bị cáo thực hiện diễn ra liên tục nên việc cơ quan tách ra thành nhiều vụ án là vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng.
Ngoài ra, với những biểu hiện của bị cáo tại tòa và hành vi khi gây án, HĐXX thấy cần thiết phải đưa bị cáo đi giám định tâm thần. Từ đó, HĐXX tuyên chấp nhận đề nghị của Viện kiểm sát, tuyên hủy toàn bộ bản án.