Bi kịch trong lần đi ăn cưới
Huyện An Phú (tỉnh An Giang) nằm giáp huyện Cỏ Thum, tỉnh Kandal của Vương quốc Campuchia nên người dân vùng giáp ranh hai nước được tự do đi lại, giao thương. Gia đình Tăng Văn Tràn vốn quê gốc ở An Phú nhưng để tiện việc làm ăn, buôn bán đã chuyển sang ấp Mương Vú, xã Pẹc Chạy, huyện Cỏ Thum, tỉnh Kandal sinh sống từ nhiều năm nay. Hiện tại Tràn đã đăng ký thường trú tại “bên ấy” nhưng vẫn còn quốc tịch Việt Nam và thực tế Tràn vẫn “một chốn đôi quê” đi về nhà cũ của gia đình ở An Phú giao lưu với bạn bè.
Không giống đám thanh niên vùng biên cùng trang lứa thường đen nhẻm, dãi dầu nắng gió, bị cáo Tăng Văn Tràn có vẻ hào hoa, lãng tử của một thanh niên thành thị với làn da trắng trẻo, gương mặt khá điển trai, thêm vào đó là cách nói năng mềm mỏng, ngọt ngào. Chính vì vậy, Tràn rất dễ “ghi điểm” trong mắt các cô gái mới lớn.
Theo hồ sơ, khoảng 19h ngày 6/5/2014, Tràn và Ngô Văn Thơm (tự Rây) đến nhà Mao Tuấn Anh thuộc ấp Mương Vú, xã Pẹc Chạy dự tiệc cưới và uống rượu chung với một nhóm thanh niên. Cùng dự tiệc cưới có Trần Thị Bé H (sinh ngày 18/6/1998, ngụ thị trấn An Phú, huyện An Phú, An Giang) cùng với Phan Thị Mỹ Tiên, Nguyễn Minh Hiếu và Lê Văn Khang ngồi ở bàn bên cạnh.
Trong khi ăn nhậu, Tràn đã nhiều lần “đầu mày, cuối mắt” với cô bé H xinh xắn, dễ thương và cũng được H đáp trả bằng cái nhìn tình tứ. Thực ra trước đó Tràn và H cũng có biết nhau vì ở cùng thị trấn nhưng chưa làm quen, nói chuyện lần nào. Cơ hội đến vào khoảng 20h30 cùng ngày, thấy Tiên, Hiếu và Khang lần lượt đứng dậy ra ngoài, Tràn liền đánh bạo tiếp cận H bằng việc rủ H ra con đường mới chơi, hóng mát.
Vốn đã có chút cảm tình với anh chàng điển trai, nay được Tràn mời đi chơi riêng lập tức thiếu nữ đồng ý đi dạo cùng. Vài câu chuyện vu vơ đi hết một đoạn đường, tới quãng vắng, hai người chừng đã mỏi chân thì tình cờ nhìn thấy một lán trại bỏ không ven đường. Thanh niên này ngỏ ý đưa H vào đây ngồi tâm sự và được cô gái vui vẻ đồng ý.
Tại đây, Tràn “chém gió” rằng đã mơ tưởng tới H từ lâu và đã yêu H ngay từ lần đầu gặp gỡ khiến con tim thiếu nữ thổn thức trước những lời có cánh. Khi câu chuyện lên tới cao trào, Tràn nảy sinh ý định hiếp dâm nên đè H xuống phản gỗ để sàm sỡ. Tuy nhiên, H không đồng ý, bày tỏ kháng cự bằng cách đẩy Tràn ra và cố ngồi dậy.
Tuy vậy, Tràn dùng sức mạnh đè cô gái xuống sàn, bàn tay thô bạo sờ soạng khắp cơ thể thiếu nữ. H cắn vào cẳng tay trái Tràn và vùng vẫy làm H ngã xuống ao nước gần đó. Không buông tha “con mồi”, Tràn tiếp tục kéo lên và lột đồ của nạn nhân. Bị gã trai giữ chặt tay và đè chân nên H chỉ biết chống cự bằng cách cắn vào chân, tay Tràn. Khi cô gái bị khống chế hoàn toàn, không còn sức kháng cự, Tràn đã thực hiện bằng được hành vi đồi bại.
Vừa xong thì Thơm điện thoại gọi tìm, Tràn cho biết đi với H ở đường mới và nhờ Thơm đến chở về. Khoảng 10 phút sau, Thơm điều khiển xe mô tô chở Tràn và H về hướng nhà Tuấn Anh, được khoảng 200m, đến trước Trường Tiểu học Pẹc Chạy, xe hết xăng dừng lại trước trại lá khác bên đường, Thơm nảy sinh ý định hiếp dâm và bảo Tràn giúp Thơm dùng tay bụm miệng kéo H nằm xuống, giữ tay chân cho Thơm thực hiện hành vi bỉ ổi. Sau đó, thấy Phan Văn Cường chạy mô tô đến, H kêu cứu, được Cường chở về nhà người thân ngủ nhờ. Sáng ngày 7/5/2014, H về nhà kể sự việc cho gia đình biết và trình báo Công an. Đến ngày 15/5/2014, Tràn bị khởi tố điều tra. Riêng Thơm bỏ trốn, Cơ quan điều tra đã ra quyết định truy nã.
Tại phiên tòa sơ thẩm mới đây, bị cáo Tăng Văn Tràn thành khẩn nhận tội, ân hận cho rằng chỉ vì say rượu nên không làm chủ được bản thân. Tràn cũng cho rằng trước đó bị cáo có xem một số clip sex trên mạng nên bị ám ảnh, khi thấy hoàn cảnh thuận lợi đã bất chấp tất cả để thỏa mãn dục vọng. Bị cáo còn xảo trá cho rằng chỉ vì quá yêu H nên muốn cô gái phải dâng hiến cho mình. Khi được hỏi tại sao bị cáo nói yêu thương lại nỡ hại đời con gái của người ta, lại còn táng tận lương tân giúp sức cho Thơm hãm hại? Gã thanh niên mặt đỏ như gấc chín, cúi gằm xuống cứng họng không nói được gì…
Hội đồng xét xử TAND tỉnh An Giang nhận định hành vi phạm tội của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, đã trực tiếp xâm phạm đến sức khỏe, nhân phẩm và sự phát triển bình thường của trẻ em nên cần có mức án nghiêm. Tuy nhiên, xét thấy bị cáo đã thành khẩn khai báo, tỏ rõ thái độ ăn năn, hối cải; nhân thân chưa có tiền án, tiền sự; thuộc thành phần nhân dân lao động nghèo, học vấn thấp, hiểu biết pháp luật có phần hạn chế, nên đã tuyên mức án 9 năm tù giam. Ngoài hình phạt tù, Tăng Văn Tràn còn phải bồi thường cho gia đình bị hại số tiền hơn 13 triệu đồng./.