Nội dung cơ bản của vở diễn “Quẫn” được chuyển tải theo kịch bản hóm hỉnh, hài hước sâu cay của nhà viết kịch Lộng Chương. Tuy nhiên, “Quẫn” phiên bản Trần Lực sẽ được kể theo lối mới.
Qua những câu chuyện, vở diễn truyền thông điệp cảnh báo và định hướng lối sống cho người trẻ. Người dựng vở diễn đã chọn cách dựng kịch hiện thực ước lệ trong sân khấu kịch hát hơn kịch nói. Sân khấu mở ra tối giản hết mức, có lúc không thấy đạo cụ, có lúc chỉ là một chiếc hòm ở trung tâm.
Cảnh diễn chính phía trước, đằng sau luôn có lớp người áo đen lột ra “tâm” của nhân vật. Âm thanh, âm nhạc trên sân khấu cũng do diễn viên tạo ra, ánh sáng chỉ màu trắng, vàng với mức độ khác nhau.
|
NSUT Trần Lực |
Toàn bộ vở diễn tập trung vào diễn viên là những bạn trẻ thế hệ 9X, kể câu chuyện hài từ nửa thế kỷ trước. Đó là chuyện về gia đình ông bà Đại Cát, một gia đình tư sản lâu đời trước chính sách công tư hợp doanh của Nhà nước. Lo sợ khối tài sản lớn tích cóp bị mất trắng, ông bà Đại Cát tìm mọi cách để cất giấu và tẩu tán.
Bao nhiêu chuyện cười ra nước mắt về sự hám của từ hai vợ chồng ông bà Đại Cát đến bà mẹ Đại Lợi và em gái Đại Hưng của ông bà đều được phơi bày...
|
Một cảnh trong Quẫn |
Vở diễn “Quẫn” hoàn toàn do các sinh viên đang học năm 4 Đại học Sân khấu Điện ảnh trình diễn. Ban đầu, Trần Lực cũng hết sức lo lắng là dàn diễn viên trẻ không ngôi sao và vở kịch được dựng với phong cách bi hài chứ không chỉ thuần hài.
Nhưng buổi diễn chật kín khán giả, kết thúc rất lâu mà người xem vẫn nán lại chia sẻ đầy tâm đắc. Hơn cả là với các giải thưởng tại Liên hoan Sân khấu Thủ đô 2016. Ông Đại Cát do Trương Mạnh Đạt đóng (đoạt giải vàng) hiện rõ bộ mặt “yêu” tiền, yêu của cải đến cả trong mơ cũng thèm thuồng, rồi rũ bỏ hết cả vỏ bọc giả tạo, phát cuồng lên khi hòm vàng cất giấu giữa nhà biến mất...
|
"Quẫn" được dựng phong cách bi hài |
Tất cả các vai không có sự gượng ép, không cảm giác họ “khoác áo rộng” mà hòa nhập, thăng hoa trong từng nhân vật.
Đạo diễn Trần Lực cho hay: "Ngoài việc nắm bắt tâm lí nhân vật, nội tâm nhân vật, diễn viên còn phải có kĩ thuật thể hiện suy nghĩ, tâm trạng nhân vật ra bên ngoài, nên đòi hỏi diễn viên phải giỏi. Tôi luôn muốn các em sinh viên của mình được trang bị những kiến thức về nghề để có thể “chiến đấu” ở ngoài. Tôi dựng “Quẫn” mong các bạn có được trải nghiệm để lớn lên. Mục đích đầu tiên là thế, chứ không phải là đi dự liên hoan. Nhưng thành công đến rất bất ngờ. Tôi tin khán giả sẽ không bao giờ quay lưng với sân khấu”.