Chánh án TANDTC giải đáp những thắc mắc về vụ án Hồ Duy Hải

(PLVN) - Sáng 15/6, tại phiên thảo luận của Quốc hội về kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội, Chánh án TANDTC Nguyễn Hòa Bình đã giải đáp về một số vụ án được dư luận, nhiều đại biểu Quốc hội quan tâm, trong đó có vụ án Hồ Duy Hải.
Chánh án TANDTC Nguyễn Hòa Bình.
Chánh án TANDTC Nguyễn Hòa Bình.

Theo Chánh án Nguyễn Hòa Bình, vụ án này xảy ra từ năm 2008, đã trải qua quá trình tố tụng nhiều cấp, đã được liên ngành thẩm định, đoàn giám sát oan sai của Quốc hội năm 2015 cũng xem xét vụ án qua sơ thẩm, phúc thẩm, giám đốc thẩm và đã lên Chủ tịch nước quyết định. Vì vậy, ông sẽ tập trung trả lời Hồ Duy Hải có phạm tội hay không, có oan sai hay không bởi đây là vấn đề lớn mà dư luận, đại biểu Quốc hội quan tâm.

Tóm tắt lại một số nội dung chính của vụ án, Chánh án Nguyễn Hòa Bình tập trung nêu chứng cứ chứng minh Hải phạm tội.

Thứ nhất là cơ quan điều tra đã cho Hải mô tả hiện trường thì Hải mô tả chính xác những đồ vật có trong hiện trường. 

Nếu không có mặt tại hiện trường thì không thể mô tả được, trong đó có 2 điểm lưu ý của việc mô tả: Một là những đồ vật ở trong phòng ngủ của cô Hồng – nếu không có mặt trong phòng ngủ thì sẽ không biết. Hai là vị trí của đồ vật này như con dấu, tờ báo, cốc nước, túi trái cây... được Hải mô tả đúng vị trí ở thời điểm xảy ra vụ án. 

Chứng cứ thứ hai là diễn biến hành vi.

Hải khai khi sờ soạng thì cô Hồng không nói gì nhưng khi đè cô ý ra thì cô phản ứng, đạp vào bụng. 

Hiện trường để lại gồm: một là áo ngực của cô gái chưa kịp sửa do phản ứng tức thì, trong khi nếu phản ứng bình thường sẽ phải sửa áo ngực; hai là do đầu bị đập bằng thớt. Bản ảnh hiện trường là cái thớt dính máu nằm bên cạnh đầu cô Hồng và trên đỉnh đầu của cô Hồng có một vết thương mà theo kết luận của pháp y là tác động do vật cứng, mặt phẳng, chứ không phải vật lồi lõm; ba là qua giám định pháp y, trong âm đạo của cô Hồng có dịch, cơ chế hình thành dịch do bác sỹ pháp y kết luận là do quá trình kích dục, có sự đụng chạm vào những phần nhạy cảm của cơ thể.

Về tài sản cướp được, Hải khai là sau khi giết hai cô gái, có lấy của Bưu điện Cầu Voi một số tiền, sim; lấy của hai cô gái một số nữ trang như dây chuyền, nhẫn, vòng tay. 

Ở thời điểm khám nghiệm hiện trường, Cơ quan điều tra chưa biết Hải lấy được gì. Nhưng khi bắt được Hải thì Hải khai ra lấy được những đồ vật gì, của ai. Cơ quan điều tra hỏi người thân, cha mẹ, gia đình của hai cô gái thì người ta mô tả đúng đồ vật mà hai cô gái có. Bưu điện cũng nói rõ bị mất bao nhiêu tiền, bao nhiêu sim.

Ông Bình cũng chỉ ra một chi tiết rất đáng lưu ý có giá trị chứng minh là Hải khai lấy của cô Hồng dây chuyền có mặt, của cô Vân dây chuyền không có mặt. Kết quả khám nghiệm hiện trường thì mặt dây chuyền của cô Vân nằm trong ngực áo của cô Vân.

Cơ quan điều tra đã yêu cầu Hải khai địa chỉ tiêu thụ các số tài sản này thì Hải vẽ chính xác địa chỉ nơi bán vàng là cửa hàng vàng và nơi bán điện thoại mà Hải lấy được ở Bưu điện. 

Cửa hàng vàng và cửa hàng điện thoại mua đồ cũ có thể nhiều người biết nhưng có những chi tiết cơ quan tố tụng xét thấy phù hợp rất ngẫu nhiên. Tức là Hải khai tại cửa hàng ở quầy bán này có người phụ nữ lớn tuổi, ở quầy bán khác có người phụ nữ nhỏ tuổi hơn. Đặc biệt về giá cả thì Cơ quan điều tra đi xác minh giá của chiếc điện thoại cũ như thế vào thời điểm đó (dù người ta không thể nhớ được đã mua của ai) là 200 nghìn, phù hợp với lời khai của Hải là bán được 200 nghìn.

Người này cũng khai phương thức thanh toán và giá cả của các trang sức cũng phù hợp với phương thức thanh toán mà Hải đã khai.

Trong quá trình bán vàng, do sợ bị theo dõi nên Hải không nhìn vào người mua mà nhìn ra ngoài đường. Còn người bán vàng khai, đối với trường hợp bình thường thì người ta bấm máy tính, cho khách xem giá cả có đồng ý hay không mới mua - bán, không đồng ý thì thôi. Nhưng do Hải không nhìn vào máy tính nên người ta viết ra giấy và Hải khai rằng đã vứt tờ giấy đó sau khi ra khỏi cửa hàng.

Ông Bình cũng cho biết: Ở thời điểm khám nghiệm hiện trường, Cơ quan điều tra không thể biết được rằng cái thớt chính là hung khí, chỉ khi bắt được Hải và Hải khai dùng thớt đập vào đầu nạn nhân thì biết cái thớt là hung khí nhưng cái thớt lúc này đã bị dọn đi.

Còn cái dao, Hải khai bên tường nhà Bưu điện có một cái bảng và dắt dao vào bảng đó, không ai tìm được dao, chỉ mỗi Hải biết được vị trí của cái dao. Sau đó có 3 dân phòng vào dọn Bưu điện, phun nước và dỡ bảng ra thì dao rơi xuống nhưng người ta sơ suất vứt dao đi.

Cơ quan điều tra cho 3 dân phòng mô tả dao và đi mua dao về mà dư luận cho rằng mua dao ngoài chợ về thay hung khí. Nhưng trong hồ sơ không có chỗ nào mua dao về thay hung khí mà mua dao, mua thớt vật tương tự để Hải và những người có liên quan nhận diện có phải là hung khí hay không. 

Kết quả, để ra một loạt dao thì Hải nhận diện đúng cái dao đã sử dụng hôm gây án, mặc dù khi khai thì lời khai không thống nhất, lúc thì ngắn, lúc thì dài... nhưng khi nhận diện đã nhận diện đúng cái dao 3 anh dân phòng đã vứt đi.

Do thời gian ngắn, không thể nói hết các chứng cứ nên Chánh án Nguyễn Hòa Bình cho hay, nếu các đại biểu quan tâm thì ông sẵn sàng trao đổi, thông tin.

Ngoài ra, Hải có 25 lời khai nhận tội, trong đó lời khai nhận tội đầu tiên do Hải viết ra chứ không phải bản cung, bản hỏi. Ở những thời điểm quan trọng của vụ án, Hải đều thừa nhận. Khi nhận kết luận điều tra Hải nhận tội là đúng theo kết luận điều tra. Khi nhận cáo trạng, Hải cũng khẳng định cáo trạng là đúng. Kết thúc phiên tòa sơ thẩm, phúc thẩm, gửi đơn cho Chủ tịch nước, Hải không kêu oan, chỉ xin giảm nhẹ hình phạt.

Người kêu oan nhiều nhất là mẹ của Hải - người ở ngoài trại giam.

Đọc thêm