Trường hợp đầu tiên là bé T.M.L (16 tháng tuổi), vào viện ngày 12/8 trong tình trạng rất nặng, suy hô hấp, tím tái toàn thân, ý thức lơ mơ. Bé L. được chẩn đoán sốc nhiễm khuẩn, suy đa phủ tạng, nhiễm trùng huyết, chưa loại trừ được viêm cơ tim cấp và viêm não - màng não.
Ngay lập tức, các bác sĩ Khoa Hồi sức tích cực - Chống độc đã tiến hành điều trị tích cực, cho thở máy nâng cao, dùng các thuốc trợ tim vận mạch nhằm giúp trẻ duy trì sự sống. Đồng thời, thực hiện siêu lọc máu liên tục, loại trừ độc tố trung gian, hỗ trợ các tạng suy để ổn định chỉ số sinh tồn.
Tuy nhiên, đến ngày điều trị thứ 2, tình trạng bệnh của bé L. ngày càng nặng. Trẻ viêm phổi nặng lên, toan hóa máu không cải thiện kèm theo chảy máu tiêu hóa. Thăm khám kỹ, các bác sĩ thấy dưới mi mắt trẻ có vết sẹo mờ đã khỏi.
Người thân cho biết, trước thời điểm vào viện khoảng 1 tháng, trẻ ra đường bị chó cắn hoặc cào vào vùng mi mắt dưới bên trái, dẫn tới rách da. Gia đình đã đưa con đến viện khâu vết thương và được chỉ định tiêm vắc xin phòng dại.
Tuy nhiên, do nghĩ là vết thương nhỏ, trẻ cũng ít đau và sợ tiêm phòng dại có thể làm con suy giảm trí nhớ, gia đình quyết định không tiêm.
Ngay khi có thông tin trên, các bác sĩ đã tiến hành chọc dịch não tủy của bệnh nhi làm xét nghiệm PCR để tìm virus dại. Kết quả, phát hiện rất nhiều virus dại trong dịch não tủy. Bé L. được trả về với gia đình bởi bệnh dại khi phát cơn thì không thể cứu chữa. Sau đó 2 ngày, bệnh nhi tử vong.
Đến ngày 26/8, Bệnh viện Sản Nhi tỉnh Phú Thọ tiếp nhận trường hợp thứ hai là bệnh nhi V.V.H (4 tuổi). Bé nhập viện trong tình trạng kích thích, hoảng hốt, mắt đảo liên tục, hét, nói không rõ trọng tâm, tay chân vận động không rõ định hướng, tăng trương lực cơ toàn thân.
Trước thời điểm vào viện khoảng 2 tháng, cháu H. bị chó cắn vào vùng cằm, có chảy máu nhưng gia đình không cho bé đi tiêm phòng dại. Đến ngày 24/8, trẻ nôn khan nhiều, kèm theo kích thích, quấy khóc, sợ nước, sợ gió, hoảng loạn nên người thân đưa đi khám.
Nghi ngờ bé mắc bệnh dại, các bác sĩ tiến hành chọc dịch não tủy làm xét nghiệm PCR, phát hiện rất nhiều virus dại trong dịch não tủy. Bệnh nhi cũng không qua khỏi sau đó không lâu.
Theo ThS.BS Cao Việt Hưng, bệnh dại lây truyền chủ yếu qua vết cắn hoặc vết cào, liếm của con vật lên vùng da bị tổn thương. Bệnh này có thể hoàn toàn phòng và điều trị dự phòng bằng vắc xin hay huyết thanh kháng dại. Nếu tiêm ngay lập tức và đúng phác đồ, có thể phòng bệnh 100%.
"Biểu hiện của bệnh dại trên người là sợ nước, sợ gió, co giật, liệt. Khi đã lên cơn dại, tỷ lệ tử vong gần như 100% đối với cả người và động vật. Thời gian ủ bệnh thường dài, tùy tình trạng vết cắn. Nạn nhân có thể phát bệnh sau vài tuần, nhưng có thể tới cả năm, khi vết thương đã liền sẹo", bác sĩ Hưng chia sẻ.
Bác sĩ Hưng cũng nhấn mạnh, người dân xưa nay quan niệm tiêm phòng dại sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, khiến suy giảm trí nhớ, thậm chí giảm tuổi thọ. Bởi vậy, nhiều gia đình lựa chọn không tiêm vắc xin phòng dại cho con khi bị chó cắn. Hậu quả là trẻ phát cơn dại, không thể cứu chữa.
Theo bác sĩ Hưng, quan điểm đó không phải thiếu cơ sở. Điểm hạn chế của vắc xin phòng dại thế hệ cũ là được sản xuất, tinh chế từ não chuột, độ tinh khiết không cao, do đó có thể gây phản ứng cho người tiêm như sốc phản vệ, ảnh hưởng đến thần kinh, suy giảm trí nhớ…
"Tuy nhiên, loại vắc xin này đã ngừng sử dụng cách đây hàng chục năm. Hiện vắc xin phòng dại thế hệ mới là vắc xin vô bào, nhập khẩu từ Pháp, chất lượng rất tốt và hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng có hại nào tới trí não, hệ thần kinh của người được tiêm phòng", bác sĩ Hưng nói thêm.
Bác sĩ khuyến cáo phụ huynh cần quan sát, chú ý trông nom trẻ cẩn thận, không nên cho con chơi chung với chó, mèo nhiều. Nếu là chó mèo của gia đình, bắt buộc phải tiêm phòng đầy đủ, định kỳ cho vật nuôi. Khi nghi ngờ trẻ tiếp xúc không an toàn với chó, mèo hoặc bị chó, mèo cào, cắn, liếm lên vết thương hở, cần đưa bé đi tiêm phòng dại ngay.