Dự án được Sở Công thương giao Hội Công nghệ cao TP HCM thực hiện. Đơn vị này đã thiết kế một ứng dụng miễn phí có thể cài đặt trên điện thoại để soi vào thịt heo nhằm nhận biết nguồn gốc, cách chăm sóc, giết mổ như thế nào. Công nghệ này dựa trên nền tảng “Te-card” của châu Âu.
Theo quy trình, heo tại các trại chăn nuôi được đeo một vòng nhận diện vào hai chân sau. Chiếc vòng sẽ kích hoạt chế độ theo dõi cho đến khi con heo xuất chuồng. Nếu đạt chuẩn, heo được cấp giấy chứng nhận kiểm dịch thú y điện tử. Trong quá trình mổ, người kiểm dịch xác nhận đủ tiêu chuẩn bằng cách đóng mộc lên heo, đóng tem vệ sinh thú y điện tử.
Khi thịt đến chợ, ban quản lý, nhân viên kiểm dịch dùng máy chuyên dụng để kiểm tra nguồn gốc. Họ chỉ chấp nhận heo có mã xác nhận nhập hàng, số thịt đúng mã sẽ được niêm phong trong các thùng rồi giao tiểu thương bán. Tiểu thương dùng smartphone kích hoạt “tem tiểu thương” lên tờ in mã vạch, sau đó dán tem có mã vạch lên miếng thịt cân cho khách.
Mỗi con tem có giá 25 đồng; một bảng tem có 50 con. Chi phí truy xuất nguồn gốc cho một con heo từ trang trại đến bàn ăn mất 9.800 đồng.
Hội Công nghệ cao cho biết, thông tin được lưu trữ đến 10 năm bằng cơ sở dữ liệu. Với chiếc smartphone có cài ứng dụng, người tiêu dùng có thể kiểm tra nguồn gốc thịt mọi lúc mọi nơi.
Nếu xảy ra trường hợp đem thịt lậu vào bán trong chuỗi thì ban quản lý chợ phải chịu trách nhiệm. Những trường hợp sai phạm sẽ bị đưa vào “danh sách đen” cùng biện pháp xử lý.
Dự kiến chương trình sẽ triển khai thí điểm tại 12 lò giết mổ tập trung, 2 chợ đầu mối là Bình Điền và Hóc Môn. Năm chợ: Bến Thành, Hòa Bình, Bàu Cát, Thái Bình, An Đông cùng chuỗi siêu thị Co.opmart, Satra, Vissan và Sagrifoods cũng nằm trong diện thí điểm. Sau thử nghiệm với thịt heo, TP HCM sẽ triển khai mở rộng ra các mặt hàng như rau, củ quả…
Một cán bộ Thú y cho rằng, đây là giải pháp hay trong việc quản lý thực phẩm ở TP HCM. Tuy nhiên việc triển khai đề án phải lưu ý ở khâu phân phối. Thịt khi ra chợ được phân ra nhỏ lẻ để bán, con tem được tiểu thương mua về có thể mang dán lên những thực phẩm trôi nổi, chưa qua kiểm dịch. Khi đó, dù có soi tem ra thịt sạch nhưng thực chất người tiêu dùng vẫn phải ăn “bẩn”.