Theo hồ sơ vụ án, đầu năm 2014 bị cáo Liên và Phan Văn Nhân (SN 1993, quê Đồng Nai) được nhận vào làm việc tại Công ty Ajinomoto ở Khu công nghiệp Biên Hòa 1, tỉnh Đồng Nai. Họ cùng làm chung chuyền, chung ca nên dần trở thành đôi bạn khá thân thiết.
Một ngày giữa năm 2014, trong lúc làm việc họ có đùa giỡn với nhau nhưng do đùa quá lời mà Nhân sinh ra tức tối đòi đánh Liên. Biết được mâu thuẫn này, công ty đã tách họ ra làm khác chuyền, khác ca để hóa giải mâu thuẫn, thế nhưng ý định đánh Liên vẫn luôn thường trực trong Nhân.
Về phía Liên, do thân cô thế cô lại biết mình luôn bị Nhân đe dọa nên lúc đi làm luôn mang theo con dao để phòng thân.
Khoảng 22h ngày 30/7/2014, Nhân mang theo khúc gỗ 3 phân vuông, dài gần 1m rủ thêm một người bạn đi lòng vòng trên các tuyến đường thuộc thành phố Biên Hòa với mục đích chờ Liên tan ca sẽ đánh. Đến khoảng 23h Liên tan ca và được xe đưa rước của công ty đưa về thì Nhân điều khiển xe máy bám theo, chờ cơ hội để ra tay.
Là người luôn thường trực lo lắng về sự an nguy của bản thân vì đã nhiều lần bị Nhân đe dọa nên trên đường về, Liên quan sát qua gương chiếu hậu thì thấy Nhân đang bám theo. Biết sẽ bị Nhân đánh nên Liên chuẩn bị con dao bỏ vào túi quần.
Đúng như dự đoán, khi xe dừng ở Công viên Long Bình, Biên Hòa để Liên xuống xe về nhà trọ thì Nhân lao tới dùng gậy đánh liên tiếp nhiều cái vào người Liên. Tức tối vì bị chặn đường đánh, Liên móc dao đâm 2 phát vào ngực và một phát vào lưng Nhân. Dù được đưa đi cấp cứu kịp thời nhưng do vết thương quá nặng nên Nhân đã qua đời ngay sau đó.
Với hành vi nêu trên, Liên bị VKSND tỉnh Đồng Nai truy tố về tội giết người theo Khoản 2 Điều 93 Bộ luật Hình sự và bị TAND tỉnh Đồng Nai xử phạt 11 năm tù, đồng thời buộc bị cáo phải bồi thường về mai táng phí, tổn thất tinh thần cho gia đình bị hại hơn 100 triệu đồng.
Cho rằng mức án đó là chưa tương xứng cũng như mức bồi thường quá thấp nên đại diện gia đình bị hại làm đơn kháng cáo đề nghị tăng hình phạt và tăng tiền bồi thường.
Tại phiên phúc thẩm ngày 9/11, cha bị hại bức xúc: “Đành rằng con tôi có lỗi, nhưng tại sao khi bị đe dọa Liên không báo công an? Bị cáo giết người là có dự mưu vì suốt cả tuần đi làm, Liên đều mang theo con dao bên mình. Bị cáo là người đã từng kinh qua môi trường quân ngũ, lại có trình độ học vấn 12/12 thì phải nhận thức được sự nguy hiểm khi mang dao bên mình. Và mục đích cuối cùng là bị cáo đã giết chết con tôi... nên đề nghị Hội đồng xét xử tăng án với bị cáo để răn đe, phòng ngừa cho xã hội”.
Tuy nhiên, đại diện VKSND Cấp cao cũng như Hội đồng xét xử đã không chấp nhận. Theo đó, hai cơ quan này nhận định, qua điều tra các nhân chứng cũng như thực nghiệm hiện trường đều thể hiện bị hại là người có lỗi, đã chủ động, chuẩn bị cây, chặn đường để đánh bị cáo.
Hơn nữa, bị cáo đã thành khẩn khai báo, thuộc thành phần lao động nghèo, gia đình đã khắc phục một phần hậu quả. Mức án 11 năm tù cũng như mức bồi thường về tổn thất tinh thần mà cấp sơ thẩm tuyên là có căn cứ và thỏa đáng nên việc kháng cáo của đại diện bị hại không có cơ sở chấp nhận.
Tên bị hại đã được thay đổi./.