Trước đó, ngày 20/3/2017, TAND quận Ninh Kiều đã tuyên phạt bị cáo Nguyễn Văn Duy 2 năm 06 tháng tù về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ . Theo đó, buộc Cty Cổ phần đầu tư xây dựng I (Cty I.), Cty TNHH Thương mại xây dựng Đ. (Cty Đ.) và bị cáo Nguyễn Văn Duy có trách nhiệm liên đới bồi thường các khoản chi phí mai táng phí, thiệt hại về tài sản, tổn thất tinh thần, cấp dưỡng nuôi cháu D.P.P (con chị T) cho gia đình bị hại số tiền trên 368 triệu đồng.
Không đồng ý với bản án sơ thẩm, các bên liên quan đã kháng cáo lên TAND TP Cần Thơ. Theo đó bị cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Đại diện gia đình bị hại yêu cầu tăng hình phạt, tăng tiền bồi thường. Cty I. kháng cáo yêu cầu xem xét lại trách nhiệm liên đới bồi thường và Cty Đ. kháng cáo yêu cầu xem xét lại mức bồi thường.
Theo bản án sơ thẩm, vào khoảng 12 giờ 15 phút ngày 28/9/2015, Nguyễn Văn Duy điều khiển xe ô tô tải loại trộn bê tông mang biển số 57K-1631 khi đến giao lộ đường Nguyễn Văn Cừ - Nguyễn Văn Linh (thuộc phường An Khánh, quận Ninh Kiều) thì phát hiện chị B.T.N.T đang điều khiển xe môtô mang biển số 83F8-4887 lưu thông cùng chiều phía trước trên phần đường dành cho xe ô tô.
Do xe của chị T. va chạm với một xe ô tô khác cùng chiều nên bị chao đảo. Lúc này, xe ô tô tải của Duy điều khiển bị mất thắng chạy tới đụng vào xe của chị T. điều khiển làm chị T. ngã xuống đường bị xe ô tô tải của Duy điều khiển chạy cán qua, khiến nạn nhân tử vong tại chỗ.
Nguyên nhân được xác định là do lỗi của Duy, chạy xe trộn bê tông không đủ điều kiện đảm bảo an toàn khi tham gia giao thông nên dẫn đến tai nạn.
Theo lời khai của Duy, trước khi xảy ra tai nạn khoảng 30 phút đến 1 tiếng thì phát hiện thắng sau bị hư nhưng không báo mà để vậy tham gia giao thông.
Sau khi lắng nghe và xem xét ý kiến của các bên, Hội đồng xét xử nhận định, đây là hành vi gây thiệt hại về tính mạng, tài sản và nguy hiểm cho xã hội, cần có biện pháp xử phạt nghiêm khắc, phù hợp. Bị cáo biết xe hỏng phanh nhưng vẫn đưa vào lưu hành làm bị hại chết thê thảm. Vì vậy, mức án sơ thẩm đã tuyên là nhẹ nên kháng cáo tăng hình phạt của đại diện bị hại có căn cứ. HĐXX đồng thời bác đơn kháng cáo của bị cáo.
Bên cạnh đó, vì giữa Cty Đ. Và Cty I. chưa có hợp đồng thuê xe nên thực tế xe vẫn thuộc quyền quản lý của Cty Đ. Từ đó, kháng cáo của công ty I. về việc không có trách nhiệm liên đới bồi thường là có cơ sở, nên HĐXX bác đơn kháng cáo của Cty Đ.
Từ những cơ sở trên tòa quyết định, tuyên phạt bị cáo Nguyễn Văn Duy 3 năm tù. Buộc công ty Đ. có nghĩa vụ cấp dưỡng mỗi tháng 1,21 triệu đồng cho con của bị hại đến khi đủ 18 tuổi.