Dương Thụ: “Người lữ hành đi mãi...”

Những lời ca trữ tình, những nốt nhạc sâu lắng, chỉ thế thôi chưa đủ để vẽ nên chân dung Dương Thụ. “Cà phê... mưa” - tập tản văn sắp được ra mắt - sẽ đưa thêm một nét phác thảo mới về người nhạc sỹ tài ba này.


Những lời ca trữ tình, những nốt nhạc sâu lắng, chỉ thế thôi chưa đủ để vẽ nên chân dung Dương Thụ. “Cà phê... mưa” - tập tản văn sắp được ra mắt - sẽ đưa thêm một nét phác thảo mới về người nhạc sỹ tài ba này. 
Nhạc sỹ Dương Thụ
Tác phẩm mới của nhạc sỹ Dương Thụ

Ít ai biết rằng không chỉ là một nhạc sỹ, Dương Thụ còn là tác giả của những trang viết giàu nhạc điệu, nồng nàn xúc cảm và ắp đầy trải nghiệm về cuộc đời, về con người.  Anh là cây bút cộng tác quen thuộc của nhiều báo, tạp chí. Với Dương Thụ, việc cầm bút viết văn không phải là điều gì đó quá lạ lẫm: “Thuở nhỏ tôi là ‘con mọt sách’, lớn lên tôi hiểu cuốn sách lớn nhất là cuộc đời và tôi đã ‘đọc’ nó. Những bài báo tập hợp trong cuốn sách là kết quả của sự "đọc’" đó.”

Đọc Cà phê…mưa, độc giả sẽ thấy nhiều chân dung khác nhau của Dương Thụ, nhưng ẩn sâu trong những chân dung đó là bức chân dung tâm hồn của người nhạc sĩ mà tài năng âm nhạc đã được khẳng định và tôn vinh. Một tâm hồn giàu xúc cảm, luôn hướng về cái đẹp với tất cả tình yêu và đam mê. Dương Thụ trong Cà phê…mưa vẫn mang vẻ giản dị, đời thường, gần gũi đến kỳ lạ nhưng không vì thế mà mất đi sự tinh tế và sâu sắc trong từng xúc cảm, từng rung động và từng ưu tư.
dt
 

Được chia thành bốn phần lớn, Cà phê…mưa khắc họa “bốn” bức chân dung người nghệ sĩ bằng nhiều chất liệu, gam màu. Nếu như ở phần I: Tạp bút về Hà Nội, về làng quê, phố thị, đan xen với những câu chuyện đời, chuyện người cho người đọc hình dung về một nhà văn lãng mạn, trải lòng mình với những hứng cảm của cuộc sống xung quanh thì phần II: Chuyện văn nghệ lại cho thấy một cây viết sắc sảo với những nhận định bén nhọn của người trong nghề về âm nhạc Việt Nam và cái nhìn thấu đáo, đa chiều nhưng cũng rất thú vị và duyên dáng về những người bạn nghệ sĩ của mình.
Phần III: Trò chuyện-Phỏng vấn lại là hình ảnh đan xen của một Dương Thụ chân thành, thẳng thắn qua những bài trả lời phỏng vấn của báo chí với một Dương Thụ hóm hỉnh, cuốn hút và đầy sức thuyết phục trong những chuyện trò với người nổi tiếng. Và phần IV của cuốn sách là 14 bản chép tay những ca khúc nổi tiếng của tác giả chính là bức chân dung Dương Thụ sáng rõ và nguyên bản nhất được vẽ bằng âm nhạc: chân dung một nghệ sĩ tài hoa của những giai điệu đẹp.

Lỡ một ngày nào đó, khi tâm hồn không đủ ngân lên thành cung bậc, anh cómuốn trở thành nhà văn? Trả lời băn khoăn này, Dương Thụ nói: “Có lẽ tôi sẽ tiếp tục cầm bút, Nhưng viết không phải để làm nhà văn mà để gần hơn với mọi người bằng những điều mình đã sống qua, đã hiểu, đã yêu, đã buồn bã và đau khổ. Người ta nói viết là để đi tìm bạn, tôi nghĩ đó là một ý kiến xác đáng. Thật hạnh phúc khi cuốn sách có được người đọc, dù người đọc nó có thể không nhiều.”

Cũng giống như nhấm nháp từng ngụm cà phê khi ngoài trời mưa rơi thật khẽ, đọc Cà phê…mưa là cách để lắng lòng trong những giai điệu bay bổng, đôi khi chậm buồn của cảm xúc, là cách để lắng nghe cuộc sống với những nhịp thở khi gấp gáp, lúc lại mềm êm qua cách nhìn của người nghệ sĩ, để ngồi lại và hiểu hơn về hành trình lao động nghệ thuật không biết mệt mỏi của những người nổi tiếng…
dt
 
Nếu ví Cà phê…mưa là một chuyến đi, thì Dương Thụ là người lữ hành gom nhặt những con chữ và giai điệu tâm huyết nhất của mình cho chuyến đi đầu tiên dài hơi ấy. Còn nói như nhà thơ Đỗ Trung Quân, Dương Thụ - người lữ hành mãi đi, để lại sau lưng những câu hát dịu dàng…
Trang Nam



Đọc thêm