Mưu độc do đố kỵ của người phụ nữ 2 lần ly dị

Sau khi ly dị, tính cách của Hồng cũng trở nên kỳ dị, đố kỵ với hạnh phúc nhà hàng xóm. Sau đó, cô ta “đạo diễn” một vụ án hiếp dâm hết sức ly kỳ. Rất may là người hàng xóm vị tha đã gạt bỏ oán thù, giang tay giúp đỡ cô ta và con gái thoát khỏi vũng lầy tội lỗi, làm lại cuộc đời...

Một kết quả điều tra Xã hội học cho thấy, khoảng 80% phụ nữ ly dị thường có cảm giác sợ hãi hôn nhân, đồng thời vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ với hạnh phúc gia đình của người khác. Tại TP.Hình Châu (tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc) có một phụ nữ thuộc số ấy.

Sau khi ly dị, tính cách của cô ta cũng trở nên kỳ dị, đố kỵ với hạnh phúc nhà hàng xóm. Sau đó, cô ta “đạo diễn” một vụ án hiếp dâm hết sức ly kỳ. Rất may là người hàng xóm vị tha đã gạt bỏ oán thù, giang tay giúp đỡ cô ta và con gái thoát khỏi vũng lầy tội lỗi, làm lại cuộc đời.

Thay tính đổi nết sau ly hôn

Cao Miên Hồng (39 tuổi, ngụ TP.Hình Châu) vốn là kế toán viên cho một nhà máy dệt may ở TP.Hình Châu. Hồng từng có cuộc hôn nhân kém may mắn với người chồng cũ. Ít lâu sau khi ly hôn, Hồng kết hôn lần hai nhưng cũng không có được hạnh phúc như ý.

Năm 1999, Hồng làm bà mẹ đơn thân cùng cô con gái 14 tuổi. Sau khi ly hôn, Hồng không còn chỗ nương thân nên làm giấy xin đơn vị mình đang công tác xin cấp nhà. Sau khi xét duyệt, nhà máy đồng ý cấp cho hai mẹ con Hồng một căn phòng nhỏ.

Đây là căn phòng nằm trong căn nhà được cải tạo từ một trạm bơm cũ của nhà máy. Căn nhà này có hai phòng riêng biệt, cửa đối diện nhau. Ở giữa hai phòng có một hành lang chạy thẳng ra phía sau là khu vệ sinh và bếp nấu. Nhà nằm giữa hai tòa nhà cao tầng, mỗi khi trăng lên, thường có một vệt sáng chiếu vào rất đẹp nên được mọi người đặt tên rất thơ mộng là “Căn nhà ánh trăng”.

Trước khi hai mẹ con Hồng về đây, căn phòng đối diện đã có người ở, chủ nhân là một nữ kỹ sư tên Thi Vệ Lâm. Lâm đã kết hôn và có một cô con gái 2 tuổi, chồng cô là sĩ quan quân đội đang công tác ở tỉnh ngoài nên thường xuyên vắng nhà, thỉnh thoảng mới nghỉ phép về thăm vợ.

Lâm vốn là người phụ nữ có tâm lương thiện, lòng thương người, thường xuyên giúp đỡ người khác. Biết Hồng đã “lỡ hai lần đò”, một mình phải nuôi dạy con gái, cùng là phụ nữ, Lâm hiểu nỗi vất vả của Hồng nên đặc biệt quan tâm. Ngày Hồng chuyển nhà, Lâm vui vẻ gác hết việc của mình lại giúp Hồng dọn dẹp sắp xếp đồ đạc. Tối đến, Lâm lại mời mẹ con Hồng sang nhà mình ăn cơm.

Khi biết Hồng hơn tuổi, Lâm gọi Hồng bằng chị một cách thân thiết, con gái Hồng cũng gọi Lâm là dì. Hai gia đình này, bất kể nhà nào có thức gì ngon đều chia sẻ cho nhau. Nhà nào gặp khó khăn gì, không cần nói nhà kia cũng chủ động giúp đỡ, tình cảm xóm giềng thân thiết hơn cả chị em ruột thịt.

Sự hòa thuận tương thân tương ái của họ khiến mọi người không khỏi ngưỡng mộ, thường tấm tắc khen ngợi, quả là không hổ danh những người sống trong “căn nhà ánh trăng”. Nhiều lúc cao hứng, vốn có năng khiếu văn chương, Lâm lại làm một bài thơ về căn nhà ánh trăng của mình đăng lên trang tin của nhà máy.

Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau tình hình đã thay đổi và “căn nhà ánh trăng” đã trở thành nơi ươm mầm cho sự đố kỵ, thù hận và tội lỗi. Đó là ngày chồng của Thi Vệ Lâm là Lư Trang chuyển ngành về gần vợ con.

Kể từ khi Lư Trang về sống bên vợ, Hồng cũng có nhiều cơ hội tiếp xúc với Trang nhiều hơn. Trong mắt Hồng thì Lâm không chỉ là người phụ nữ học cao mà còn kiếm được người chồng thật mỹ mãn bởi Trang không những đẹp trai, dáng vẻ đường hoàng đĩnh đạc mà khí chất cũng hơn người, có thể nói cô gái nào nhìn thấy cũng phải mê tít. Nhưng lâu dần, sự ngưỡng mộ ấy đã chuyển thành sự đố kị trong Hồng.

Cô ta không thể chịu nổi khi hàng ngày phải thấy cảnh gia đình Lâm hạnh phúc viên mãn, vợ chồng Lâm rất mực yêu thương nhau, sự quan tâm ân cần được thể hiện ngay từ một lời nói, một cử chỉ nhỏ.

Kỳ thực, Trang cũng là người tính cách hào sảng, chân thành và nhiệt tình. Với mẹ con Hồng, bất kể việc gì Trang cũng chủ động giúp đỡ hết lòng. Lúc đầu, Hồng vẫn như trước đây, mối quan hệ giữa hai gia đình vẫn thân thiết.

Nhưng đến năm 2001, Lan (con gái của Hồng) bỗng nhiên bê trễ học hành và bị nhà trường đuổi học. Chán nản, Lan sa đà vào chơi bời trác táng thâu đêm suốt sáng, sau đó đi làm gái bao khiến gia đình Hồng càng thêm tan nát. Cũng chính từ lúc này, sự đố kị của Hồng với hạnh phúc của hàng xóm càng tăng lên. Đồng thời, cô ta bắt đầu có suy nghĩ rằng vợ chồng Lâm tích cực giúp đỡ mình thực chất là đang muốn khoe khoang, thể hiện hạnh phúc của họ với mình.

Trước khi Lư Trang đoàn tụ với vợ con, Hồng cảm thấy phụ nữ sống cùng phụ nữ là việc tốt, có bất kỳ điều gì trong lòng cũng đều có thể tâm sự được với nhau, không cần phải kiêng kỵ gì. Nhưng từ khi Trang xuất hiện, cuộc sống trước đây của Hồng bỗng nhiên bị phá vỡ. Người đàn bà đã từng hai lần thất bại trong hôn nhân, nay lại chịu thêm cú sốc đứa con gái mất nết hư hỏng khiến tâm hồn hoàn toàn bị bóp méo. Mỗi lần nhìn thấy vợ chồng Lâm thân mật chăm sóc nhau, Hồng lại thấy khó chịu vô cùng, đồng thời sinh ra suy nghĩ xấu xa, muốn đạp đổ cuộc sống hạnh phúc của họ.

Một phần cũng vì hai gia đình ở đối diện nhau, nhiều khi Hồng không muốn nhìn thấy cảnh ấy, nhưng nó cứ đập vào mắt, có muốn tránh cũng khó. Ví dụ, một hôm, Trang đang sửa cánh cửa phòng, Lâm vừa đi làm về, trên tay cầm hai củ khoai nướng, vừa vào cửa Lâm liền đưa cho Hồng một củ còn mình ăn một củ.

Lâm cắn một miếng rồi đưa lên miệng chồng nói: “Anh yêu cũng ăn một miếng đi, ngọt lắm này...”. Trang nhìn Lâm âu yếm rồi cắn một miếng khoai sau đó mới làm tiếp. Hình ảnh đó khiến Hồng khó chịu, Hồng lặng lẽ đi vào phòng đóng cửa rồi vứt củ khoai Lâm đưa cho vào sọt rác.

Dần dần, trong lòng cô ta có cảm giác bực bội khó tả thành lời, một ý niệm ma quái khống chế tâm trí Hồng, đó là hi vọng Lư Trang biến mất khỏi căn nhà này để cô ta và Lâm có thể sống cuộc sống thoải mái như trước đây...

Đố kỵ với hạnh phúc nhà hàng xóm

Thế là cả ngày Hồng vắt óc suy nghĩ tìm cách để Trang biến khỏi “căn nhà ánh trăng”. Suy nghĩ nhiều khiến Hồng thường xuyên mất ngủ về đêm. Thậm chí, cô ta còn có một mong ước ác độc rằng ước gì Lư Trang bị tai nạn giao thông rồi tử vong thì tốt. Tuy nhiên, mong ước hiểm độc của Hồng mãi vẫn không trở thành hiện thực.

Trong lúc mất ngủ, giữa đêm khuya thanh vắng, Hồng lại thường xuyên bị một âm thanh gây kích động mạnh. Đó là tiếng dép của vợ chồng Lâm thay nhau đi ra nhà vệ sinh. Chỉ cần nghe thấy âm thanh này là cả đêm đó Hồng sẽ mất ngủ. Những lúc ấy Hồng tức giận suy nghĩ: “Các người càng sung sướng thì càng khiến cho ta khổ sở”. Vì vậy, càng ngày Hồng càng cảm thấy ghét cay ghét đắng Lư Trang.

Do mất ngủ thường xuyên, Hồng thường phải đi vệ sinh, lâu dần, cô ta phát hiện ra một bí mật trong thùng đựng giấy đi vệ sinh: Thì ra khi quan hệ vợ chồng Lâm thường dùng bao cao su rồi vứt vào sọt rác. Từ chi tiết này, Hồng nảy ra suy nghĩ: “Tại sao mình không tạo ra một vụ hiếp dâm để Lư Trang phải ngồi tù? Nhất định lúc ấy Thi Vệ Lâm sẽ ly hôn chồng và “căn nhà ánh trăng” sẽ trở lại như trước đây!”...

(còn tiếp)

Duy Cường - Hữu Đức

Đọc thêm