Oan án vụ cưỡng bức - “trăng đầu tháng sáng lúc nửa đêm”?

(PLO) - Tại bút lục 283, bị hại khai: “Thấy bị cáo cầm dao ở tay trái gí trước cổ tôi (tôi có cảm giác ở cổ lạnh nên nghĩ đó là cây dao). Tiếp đó bị cáo một tay bóp miệng tôi, một tay cầm dao đưa lên (lúc đó có ánh trăng nên tôi thấy lưỡi dao màu trắng)”. Thế nhưng, thời gian bị cáo gây án là khuya 4/8 âm lịch. Nếu thời tiết đẹp, chỉ có thể nhìn thấy trăng lưỡi liềm lúc buổi chiều và sau chạng vạng, nhưng hôm đó trời mưa, nhiệt độ 230 C. Theo luật sư, cô gái đã khai gian.
Theo luật sư, cô gái đã khai gian khi cho rằng có trăng sáng vào đêm 4/8 âm lịch  (Ảnh minh họa)
Theo luật sư, cô gái đã khai gian khi cho rằng có trăng sáng vào đêm 4/8 âm lịch (Ảnh minh họa)

Vụ “cưỡng bức” nhiều tình tiết rất lạ

Theo hồ sơ, khoảng 22h ngày 23/9/2017, bị cáo Nguyễn Văn Phong điều khiển xe máy chạy trên quốc lộ 1A theo hướng từ TP Huế - thị xã Hương Thủy (tỉnh Thừa Thiên - Huế). Khi đến đoạn đường trước chợ Dạ Lê (thị xã Hương Thủy), Phong phát hiện một cô gái (22 tuổi, ngụ phường Phú Hậu, TP Huế) cùng người yêu kém hơn bốn tuổi (18 tuổi) ngồi nghỉ ven đường.

Chạy quá một đoạn, không hiểu Phong nhận thấy có gì bất thường mà quay xe lại dừng trước mặt cô gái cùng cậu thanh niên, hỏi vì sao lại ngồi ở đây? Cả hai trả lời không có tiền bắt xe về nhà trọ, đi bộ mệt, ngồi nghỉ lấy sức. Phong tỏ ra tốt bụng, đề nghị sẽ chở giúp cả hai người về nhà. Đôi nam nữ đồng ý.

Cô gái ngồi lên xe Phong, sau đó cậu người yêu ít tuổi hơn đang chuẩn bị leo lên xe thì Phong ngăn lại với lý do “chở một người về trước rồi quay lại chở người còn lại. Nếu chở ba, sẽ bị công an “tóm”, đoạn đường phía trước có rất nhiều cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ”. Nghe vậy, đôi nam nữ lần nữa đồng ý, để Phong chở cô gái về trước và hẹn nhau ở Bưu điện Hương Thủy. 

Sau khi lên xe, Phong chở cô gái đi qua cánh đồng Thanh Lam, rồi rẽ vào đường Tôn Thất Sơn, qua đường sắt, qua khu lăng mộ rồi rẽ lên đường tránh. Lúc này cô gái mới ngạc nhiên hỏi Phong: “Răng đi đường ni toàn rừng rú không vậy?”. Phong trả lời: “Đường này hơi lâu tí, nhưng không có công an”. Nghe vậy, cô gái yên tâm tiếp tục ngồi trên xe.

Phong chạy một mạch lên đến cầu Tuần ra hướng thị xã Hương Trà. Khi đến khu vực cầu Cam, đường tránh Huế, Phong điều khiển xe rẽ xuống con đường nhỏ dưới chân cầu và nói với cô gái đi xuống dưới này để đi vệ sinh. Khi xe đang xuống dốc, cô gái thấy sợ nên nhảy xuống xe và bỏ chạy lên lại đường tránh, miệng kêu: “Cứu với, cứu với”. Nhưng đêm khuya, đường vắng, tiếng kêu cứu của thiếu nữ rơi vào trong đêm, tan vào núi rừng hai bên đường.

Theo cáo trạng, khi thấy cô gái nhảy xuống xe, Phong liền điều khiển xe xuống dựng ở khu vực chân cầu rồi chạy lên chụp tóc cô gái kéo lại. Cô gái tiếp tục kêu cứu, Phong dùng một cây dao gí vào cổ cô gái và nói: “Im, la lên là tau giết”. Phong kéo cô gái xuống dốc cầu, rồi đẩy cô gái nằm ra nền đất, dùng tay bóp cổ cô này.

Cô gái liền dùng tay chống đỡ, đồng thời cắn vào tay Phong. Lúc này, Phong bị cáo buộc một tay cầm dao đưa lên nói: “Nghe lời tao thì chút tao chở về, còn không thì tao giết, tao chỉ cần “cái đó” thôi”. 

Sau đó, Phong kéo cô gái xuống nền bê tông dưới chân cầu rồi đẩy cô này nằm xuống giữa một chiếc áo mưa mà Phong đã chuẩn bị trước đó. Bị cáo một tay vẫn cầm dao, còn một tay thì lột quần áo của cô gái, bắt đầu thực hiện hành vi. Theo hồ sơ, đầu tiên bị cáo dùng miệng và sau đó cũng bắt bị hại dùng miệng để “quan hệ”.

Quá trình Phong gây án, cô gái được cho là có “chống cự” bằng cách dùng tay cào vào hai bên vai của bị cáo. Chừng 10 phút sau, Phong kéo bị hại ra khe nước gần đó để cả vệ sinh cơ thể, sau đó lại kéo cô gái về tấm áo mưa, tiếp tục “quan hệ”.

Kêu oan từ giai đoạn điều tra đến phiên phúc thẩm

Theo cáo buộc, thực hiện xong hành vi phạm tội, Phong đến lấy xe, chở cô gái đến khu vực Ngã ba Cây dứa (trước giáo xứ Phù Lương), phường Phú Bài, thị xã Hương Thủy rồi bỏ đi. Sau khi xuống xe, bị hại đến phía sau xe của đối tượng, đọc biển số xe rồi đi đến quán một người đang bán trứng vịt lộn cạnh đó, mượn giấy bút ghi lại biển số xe của Phong. Sau đó, cô gái đến công an phường Phú Bài báo án.

VKSND thị xã Hương Trà truy tố bị cáo Phong về tội “Hiếp dâm”. Tuy nhiên, trong quá trình điều tra, truy tố cũng như tại phiên tòa sơ thẩm, bị cáo Phong không thừa nhận hành vi phạm tội của mình. Bị cáo thừa nhận có quan hệ tình dục với bị hại, nhưng được bị hại đồng thuận, không cưỡng ép nên không phạm tội hiếp dâm. Trong khi đó, tại phiên tòa sơ thẩm, bị hại khai nhận bị cáo Phong đã dùng vũ lực, hung khí để ép chị quan hệ bốn lần, trong đó hai lần bắt chị quan hệ bằng miệng.

Tòa sơ thẩm dựa vào lời khai của những người làm chứng, diễn biến vụ án, nhất là dấu vết để lại trên người bị cáo khi giao cấu với bị hại, đã bị bị hại chống cự như vết cắn, vết cào… là “phù hợp hoàn toàn với lời khai của bị hại”. Khi bị cáo chở bị hại về, bị hại xuống xe liền xin ngay giấy bút của bà bán hột vịt lộn để ghi lại số xe của bị cáo và khóc rồi kể với bà này chuyện bị hiếp dâm, sau đó đi báo công an. Theo tòa, các hành vi chứng cứ này đã chứng minh được bị cáo đã đe dọa để giao cấu trái ý muốn bị hại. 

Bị cáo Phong kêu oan từ giai đoạn điều tra đến phiên phúc thẩm
Bị cáo Phong kêu oan từ giai đoạn điều tra đến phiên phúc thẩm

Bị cáo từng có hành vi cướp giật tài sản tại TP HCM, từng trộm cắp tại địa bàn tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên - Huế. Theo tòa, bị cáo trên lưng “cõng” 5 tiền án chưa được xóa án tích, nhưng vẫn không hối cải mà tiếp tục phạm tội, tội sau càng nặng hơn tội trước. Tòa sơ thẩm quyết định tuyên phạt bị cáo Phong 10 năm tù giam. 

Bị cáo kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Tuy nhiên, tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo Phong tiếp tục kêu oan và kháng cáo toàn bộ bản án sơ thẩm. 

Chuyện lạ đêm đầu tháng vẫn có… ánh trăng

Luật sư bào chữa cho bị cáo tại phiên tòa phúc thẩm cho rằng, cơ quan chức năng đã không chứng minh được bị cáo dùng hung khí nguy hiểm, dùng vũ lực hoặc đe dọa dùng vũ lực để thực hiện hành vi hiếp dâm mà chỉ dựa vào lời khai của bị hại để xác định là hoàn toàn không có căn cứ. 

Bị hại khai (tại các bút lục 289, 276, 278), quá trình bị tấn công trước và trong khi bị hiếp, bị hại đã 3 lần cắn vào tay bị cáo khi bị Phong giật tóc, bóp cổ … Tuy nhiên, giám định pháp y chỉ cho thấy những tổn thương vùng lưng do vết cào, bấm của móng tay. Điều này chứng tỏ bị hại không có bất kỳ phản kháng nào trong lúc quan hệ mà chỉ có những vết cào, vết bấm khi quan hệ do… quá hưng phấn. Như thế, những dấu vết bị hại để lại trên thân thể bị cáo không phải là do chống cự mà tạo nên.

Tại bút lục 283, bị hại khai: “Thấy bị cáo cầm dao ở tay trái gí trước cổ tôi (tôi có cảm giác ở cổ lạnh nên nghĩ đó là cây dao). Tiếp đó bị cáo một tay bóp miệng tôi, một tay cầm dao đưa lên (lúc đó có ánh trăng nên tôi thấy lưỡi dao màu trắng)”. Thế nhưng, thời gian bị cáo gây án là khuya 4/8 âm lịch. Nếu thời tiết đẹp, chỉ có thể nhìn thấy trăng lưỡi liềm lúc buổi chiều và sau chạng vạng, nhưng hôm dó trời mưa, nhiệt độ 230 C. Theo luật sư, cô gái đã khai gian.

Bút lục 286, bị hại khai, sau khi hiếp dâm xong, bị cáo chở bị hại về, trên đường có dặn: “Đừng nói với ai, tau cho mi cái điện thoại”. Tuy nhiên khi chở về đến quán bà bán hột vịt lộn thì Phong không cho cô gái điện thoại. Theo luật sư, trong túi bị hại lúc này không có tiền, không có điện thoại, nghe bị cáo gạ tình quan hệ xong sẽ cho nên mới đồng ý.

Nếu bị hại không đồng ý như bị hại khai (tại bút lục 287), lúc gặp công an đang làm việc trên đường, tại sao không hô hoán? Hoặc khi Phong chở cô gái về lại thị xã Hương Thủy đi tìm bạn trai suốt 1 tiếng liền trên quốc lộ đông người và gặp người quen, sao cô gái không hô hoán để mọi người biết và bắt lại?

Theo tòa, Phong có nhân thân xấu, từng khai man tên họ, quê quán khi phạm tội tại TP HCM. Đây là lý do mà cơ quan chức năng không tin vào lời khai của bị cáo, mà kết luận hành vi của bị cáo trên cơ sở lời khai của bị hại. Thế nhưng, nếu một người thật sự ma mãnh như vậy, liệu sau khi phạm tội hiếp dâm xong, Phong còn chở bị hại về đến nơi như thực tế vụ án diễn ra?

Theo nguyên tắc suy đoán vô tội (Điều 13, BLHS năm 2015) đòi hỏi sự buộc tội phải dựa trên những chứng cứ xác thực. Mọi sự nghi ngờ đối với bị cáo đều phải được kiểm tra, chứng minh rõ ràng. Nếu không chứng minh, làm rõ được sự nghi ngờ, thì sự nghi ngờ với bị cáo phải được bảo vệ theo hướng có lợi cho họ.  

Việc quan hệ tình dục giữa bị cáo Phong và bị hại đã xảy ra tình huống các chứng cứ buộc tội yếu, còn có nhiều nghi ngờ. Vì vậy, luật sư đề nghị tòa tuyên bị cáo không phạm tội “Hiếp dâm”, hủy bản án sơ thẩm, đình chỉ vụ án và trả tự do cho bị cáo tại tòa. 

Tuy nhiên, tòa phúc thẩm đã bác bỏ những lập luận của luật sư, tuyên y án sơ thẩm 10 năm tù.

Luật sư cho rằng cơ quan chức năng đã không chứng minh được bị cáo dùng hung khí nguy hiểm, dùng vũ lực hoặc đe dọa dùng vũ lực để thực hiện hành vi hiếp dâm mà chỉ dựa vào lời khai của bị hại. Bị hại khai quá trình bị tấn công trước và trong khi bị hiếp, bị hại đã ba lần cắn vào tay bị cáo khi bị Phong giật tóc, bóp cổ …
Tuy nhiên, giám định pháp y chỉ cho thấy những tổn thương vùng lưng do vết cào, bấm của móng tay. Luật sư cho rằng điều này chứng tỏ bị hại không có bất kỳ phản kháng nào trong lúc “quan hệ” mà chỉ có những vết cào, vết bấm khi quan hệ do… quá hưng phấn. Hơn nữa, sau khi “gây án” xong, bị cáo chở bị hại về, lúc gặp công an đang làm việc trên đường nhưng bị hại vẫn không hô hoán.

Đọc thêm