Kỳ án “cướp” vòng vàng bạn tình : Ranh giới mong manh giữa cuồng yêu và trấn lột

(PLO) - Bị cáo nghi ngờ số vàng mà “bạn gái” đang đeo là của người đàn ông khác tặng. Ghen tuông, bị cáo đã dùng dao đe dọa, rồi “trấn lột” hết số vàng trên. Ba năm sáu tháng tù là bản án mà bị cáo phải trả cho hành vi “cướp tài sản”. Đó là cái giá khủng khiếp đối với một ngư dân vốn lương thiện, cuộc đời quanh năm quen với biển khơi.
Hình minh họa

Vụ “cướp” hi hữu

Bị cáo năm nay 50 tuổi, vốn làm nghề đánh cá ở vùng biển Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên – Huế. Nữ bị hại năm nay 43 tuổi. Cả hai vốn là “người yêu” của nhau. 

Vào một buổi trưa ngày 20/11/2017, bị cáo chuẩn bị một cây dao Thái Lan cán màu vàng, 2 cái kéo, 1 bịch nhựa bên trong đựng xăng. Mọi thứ được bị cáo bỏ vào trong một túi ni lông. Bị cáo giả vờ đau tay rồi gọi điện thoại cho bị hại đến nhờ chở đi bệnh viện khám. Khi bị hại điều khiển xe máy đến nhà bị cáo, thì thấy tay anh này đang bị băng gạc nên nói để chị chở đi khám, nhưng bị cáo không chịu. Bị cáo nhất định giành quyền cầm lái, dù đang trong “tay đau”. 

Người đàn ông chở “bạn gái” đến khu tượng phật bà trong thôn. Tại đây, bị cáo chất vấn “bạn gái” tại sao ngày hôm qua không nghe điện thoại mình gọi đến. Người “bạn gái” trả lời do chạy xe trên đường nên không biết bị cáo gọi. Bị cáo liền dùng tay đánh vào mặt chị này 3 cái. 

Sau đó, anh này đi ra xe lấy bì ni lông đã chuẩn bị sẵn mang vào. Bị cáo dùng dao uy hiếp và gí vào bụng mình khiến cô “người yêu” hoảng hốt can ngăn, giật lấy cây dao vứt xuống đất. Bị cáo tiếp tục cầm cây kéo lên và dùng kéo cắt tóc mái của “người yêu”, sau đó lấy bịch xăng ra dọa: “Tau đốt hai đứa luôn”. Người phụ nữ liền ôm lại, rồi giật được chai xăng bỏ xuống đất. Trong khi bị cáo đi lên khu vực đặt tượng phật, bị hại lấy dao, kéo, chai xăng vứt đi.

Khi bị cáo đi đến khu vực đặt tượng phật thì gọi bị hại lên, rồi chỉ vào vòng vàng, nhẫn vàng cô này đang đeo trên người hỏi là vàng thật hay vàng giả? Ai cho? Đồng thời yêu cầu chị này tháo hết vàng ra. Bị cáo tháo dây chuyền của bị hại ra, đồng thời cùng chị này tháo hai nhẫn vàng, một lắc tay và bảy vòng si men. Bị cáo lấy toàn bộ tài sản cùng với tóc đã cắt của “người yêu” đặt lên tượng phật bà, bắt cô này thề. Sau đó, bị cáo gói toàn bộ vàng và tóc vào mảnh ni lông rồi bỏ trong túi áo ấm mà không trả lại cho bị hại. 

Khi bị cáo chở bị hại đi ăn bánh canh, tại quán ăn, bị hại xin lại số vàng nhưng bị cáo không trả. Đến tối cùng ngày, khi bị hại về đến nhà liền đi đến công an xã trình báo. Tổng tài sản mà bị cáo chiếm đoạt của bị hại là 15 triệu đồng.

Bị cáo đã lớn tuổi, nhân thân tốt, không có tiền án tiền sự nên được cho tại ngoại. Phiên tòa xét xử hôm ấy, bị hại có đơn xin vắng mặt, đồng thời cũng có đơn xin giảm nhẹ mức án cho bị cáo. Vợ con bị cáo cũng không ai có mặt, nên chỉ mình bị cáo trơ trọi tại phiên tòa.

Từ những tình tiết tưởng chừng như vô cùng đơn giản được thể hiện trong cáo trạng do kiểm sát viên công bố tại tòa, qua phần thẩm vấn tại phiên tòa, hội đồng xét xử TAND huyện Phú Vang đã “lần ngược” lại thời gian để làm sáng tỏ nguyên nhân, động cơ phạm tội của bị cáo để có căn cứ quyết định hình phạt chính xác.

Cách đây 7 năm, bị cáo và vợ mâu thuẫn không còn tình cảm, không hàn gắn được. Thế nhưng theo suy nghĩ của bị cáo và vợ, không muốn con cái bị tổn thương , mất mát quá nhiều, hai người quyết định sống ly thân chứ không ra tòa thực hiện thủ tục ly hôn. Các con ở với mẹ. Bị cáo quay trở về nhà ở chung với mẹ đẻ tại xã khác trong huyện, đồng thời có trách nhiệm với con cái.

Trong thời gian sống ly thân vợ, bị cáo có quan hệ tình cảm yêu đương với một người phụ nữ khác. Con cái bị cáo đều đã lớn, biết cha có mối quan hệ ngoài luồng nhưng không ai ngăn cản. Thời gian gần đây, trong những chuyến đi biển khai thác thủy sản dài ngày, bị cáo thường gọi điện thoại cho “bạn gái” thì chị này thường không nghe máy. Nghi ngờ người yêu thay lòng đổi dạ, có người đàn ông khác, bị cáo nổi lòng ghen tuông. Sau chuyến đi biển về, hẹn nhiều lần mà “bạn gái” không gặp, bị cáo mới giả vờ mình bị gãy tay, nhờ người yêu đến chở đi viện. Và cũng từ đây, mọi bị kịch mới bắt đầu.

“Bị cáo không ngờ”

Đứng trước HĐXX, người đàn ông 50 tuổi như già đi cả chục tuổi. Đôi vai vạm vỡ của người đàn ông miền biển rủ xuống. Gương mặt cháy nắng phủ lên nét hoang mang, lo lắng. Trình bày trước hội đồng xét xử, bị cáo phân bua không hề có ý định cướp tài sản của bị hại mà chỉ vì ghen tuông, muốn “tịch thu” số nữ trang mà bị cáo nghĩ rằng người đàn ông khác tặng “bạn gái” mình. 

Lúc người yêu xin lại số nữ trang ấy, bị cáo cũng phân vân muốn trả. Nhưng vì ghen, sợ “bạn gái” nhìn thấy vòng vàng, lắc tay đó, lại nhớ đến người đàn ông kia. Mới chỉ nghĩ đến đó thôi, lòng bị cáo đã nóng như lửa đốt, nên mới nhất quyết tịch thu “tang vật”. Bị cáo không ngờ, chỉ là hành vi “cất giữ đồ” giữa hai người yêu nhau, lại khiến bị cáo phải hầu tòa. Bị cáo hối hận.

Người đàn ông tóc muối tiêu đứng thất thần trước hội đồng xét xử. Những câu nói chân chất, thật thà khiến người nghe cũng phải thở dài. Bị cáo giải thích, mình ít học. Dân vùng biển như bị cáo, quanh năm phơi mình trên cát, nắng hắt trên lưng, suốt ngày lọ mọ với sóng biển, nên chữ nghĩa chẳng có nhiều. Không học hành đến nơi đến chốn, nên hiểu biết về pháp luật cũng hạn chế, vì vậy mới gây ra hành vi sai trái. Giọng bị cáo nghẹn lại.

Cha bị cáo đã qua đời. Sau khi sống ly thân với vợ, bị cáo về sống với mẹ. Hai mẹ con nhiều năm nay sống nương tựa vào nhau. Bị cáo là lao động chính và cũng là người lao động duy nhất trong nhà. Mẹ bị cáo năm nay đã 72 tuổi. Nếu bị cáo phải “ngồi” tù, thì mẹ bị cáo ở nhà, không biết phải trông cậy vào ai. 

“Hoàn cảnh gia đình bị cáo rất neo đơn. Mẹ bị cáo già cả, ốm yếu rất cần bị cáo ở bên chăm sóc. Mong HĐXX xem xét, để cho bị cáo được hưởng mức án nhẹ nhất, được chấp hành án ở địa phương để có điều kiện chăm sóc, phụng dưỡng mẹ già…”. Bị cáo càng nói, giọng càng nhỏ lại như muốn khóc. Đôi vai cũng run lên bần bật chẳng biết vì lo sợ hay vì khóc.

Đại diện viện kiểm sát nghiêm khắc phân tích: Chưa ly hôn, có nghĩa bị cáo và vợ vẫn là quan hệ vợ chồng. Thế mà bị cáo có  quan hệ tình cảm yêu đương với người phụ nữ khác là hoàn toàn sai trái. Đã vậy bị cáo còn ghen tuông vô lý nên từ cái sai này dẫn đến cái sai khác trầm trọng hơn, gây ra hậu quả nặng nề cho bản thân, gia đình bị cáo, gây mất an toàn trật tự tại địa phương. Bị cáo cúi mặt, có lẽ để giấu những giọt nước mắt ân hận muộn màng.

Tòa tuyên phạt bị cáo 3 năm 6 tháng tù. Bị cáo loạng choạng như đứng không vững. Màu da đỏ au vì nắng trên gương mặt cũng dần chuyển sang một màu tái nhợt. Sau khi bản án có hiệu lực, bị cáo phải vào trại giam thi hành án. 3 năm 6 tháng ở trong tù là thời gian “khủng khiếp” đối với một ngư dân vốn lương thiện, cuộc đời quen với biển khơi, cũng là thời gian mỏi mòn của người mẹ già chờ con trong gian nhà vắng… Bản án của tòa án đối với bị cáo là hình phạt, đồng thời là sự “cảnh tỉnh” cho tất cả mọi người để điều chỉnh hành vi trong mọi mối quan hệ, đừng để cái sai này dẫn đến cái sai khác nặng nề hơn.

Đọc thêm