Nội dung vụ án thể hiện, cụ Nguyễn Văn Chung (mất năm 1940) và cụ Nguyễn Thị Lạng (mất năm 1991) có 04 người con chung là bà Nguyễn Thị Chính, bà Nguyễn Thị Chín, bà Nguyễn Thị Thật và ông Nguyễn Văn Trang (mất năm 1957).
Sau khi cụ Chung mất, năm 1954 cụ Lạng cùng bà Chín và ông Trang vào Sài Gòn sinh sống và lập nghiệp còn bà Chính lấy chồng và sống ở Hải Phòng. Bà Thật lấy chồng ở Lộc Bình, Lạng Sơn và sinh được 8 người con, hiện một người đã mất.
Theo đó, cụ Chung và cụ Lạng mất (không để lại di chúc) có để lại một ngôi nhà cấp 4, một thửa đất khoảng 1.078m2 tại Văn Miếu, Chi Lăng, Lạng Sơn. Năm 1987 cụ Lạng cùng 03 người con gái tự thỏa thuận, thống nhất, phân chia một phần diện tích cho 08 người con của bà Thật quản lý và sử dụng; phần đất còn lại 137,5m2 bà Thật cho ông Vũ Đức Sỹ sử dụng từ năm 2001 đến nay.
Ngoài ra cụ Chung và cụ Lạng còn để lại một thửa đất tại Văn Miếu, Cửa Nam, Chi Lăng, Lạng Sơn chưa được phân chia. Thửa đất này cụ Lạng cùng bà Chín và ông Trang vào miền nam chưa bệnh cho ông Trang, làm kinh tế, lấy chồng và sinh sống ở nơi khác nên bà Thật là người trực tiếp quản lý, trông giữ.
Năm 2016, bà Thật được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ) 626,7m2 thuôc thửa số 109, tờ bản đồ địa chính số 47 phường Chi Lăng.
Ngày 19/10/2017 bà Chính và bà Chín khởi kiện bà Thật đến TAND TP Lạng Sơn để chia thừa kế của cụ Chung và cụ Lạng đối với diện tích đất đã được cấp sổ đỏ ở trên và đề nghị TAND TP Lạng Sơn chia thành 03 phần tương ứng 208,9m2/người.
Đến ngày 23/07/2018, vụ án được TAND TP Lạng Sơn đưa ra xét xử và HĐXX đã quyết định chia cho bà Thật 244,6m2, bà Chính 184 m2 và bà Chín 197m2. Sau đó phía bị đơn đã làm đơn kháng cáo.
VKSND tỉnh Lạng Sơn cho rằng, TAND TP Lạng Sơn không đưa cơ quan có thẩm quyền đã cấp sổ đỏ cho bà Thật tham gia tố tụng sẽ ảnh hưởng đến quyết định của bản án và việc thi hành án sau này |
Căn cứ vào các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án, VKSND tỉnh Lạng Sơn nhận thấy TAND TP Lạng Sơn đã vi phạm tố tụng nên đã có quyết định kháng nghị phúc thẩm số 40/QĐKNPT-VKS-DS ngày 22/8/2018 đề nghị TAND tỉnh Lạng Sơn xét xử phúc thẩm theo hướng hủy án sơ thẩm.
Theo phía VKSND tỉnh Lạng Sơn, việc bản án sơ thẩm chia cho bà Thật hơn 244m2 là không tương xứng với công sức của bà Thật trong suốt 64 năm quản lý, gìn giữa tài sản. Việc chia thừa kế phải xác định công sức của bà Thật trong việc quản lý, giữ gìn tài sản ít nhất phải bằng một kỳ phần thừa kế mới đảm bảo quyền và lợi ích hợp pháp của bà Thật.
“Việc đánh giá chứng cứ của bản án sơ thẩm chưa đảm bảo tính khách quan, toàn diện theo quy định tại Điều 108 Bộ luật tố tụng dân sự dẫn đến việc chưa thừa kế chưa đúng làm ảnh hưởng quyền lợi của đương sự.” – QĐ của VKSND tỉnh nêu rõ.
VKSND tỉnh Lạng Sơn cho rằng, bản án sơ thẩm xác định 626 m2 là di sản thừa kế. Tuy nhiên TAND TP Lạng Sơn lại không xác định và không đưa cơ quan có thẩm quyền đã cấp sổ đỏ cho bà Thật vào tham gia tố tụng dẫn đến phần quyết định của bản án sơ thẩm có nêu “khi bản án có hiệu lực pháp luật các đương sự thực hiện quyền và nghĩa vụ của người sử dụng đất” là khó khăn cho việc thi hành án.
Ngoài ra, việc diện tích các đương sự không tranh chấp nhưng trong phần nhận định của bản án sơ thẩm lại đề cập là không phù hợp quy định tại Điều 5 Bộ luật Tố tụng dân sự.
Ngày 03/10/2018, TAND tỉnh Lạng Sơn xét xử phúc thẩm theo kháng cáo của bị đơn, kháng nghị của VKSND cùng cấp. Tuy nhiên, không hiểu vì lý do dì mà HĐXX cấp phúc thẩm lại "phớt lờ" quyết định kháng nghị của VKSND tỉnh Lạng Sơn vẫn tuyên y án của bản án sơ thẩm.
Báo PLVN sẽ tiếp tục cập nhật thông tin./.