Trong Hội thảo tổng kết Dự án hỗ trợ phụ nữ bán dâm vừa diễn ra, phóng viên đã có dịp ghi lại câu chuyện của một phụ nữ bán dâm tại Hà Nội.
Nguyễn Thị Hà (Long Biên, Hà Nội) bán dâm đã được 10 năm. Là người có thâm niên "trong nghề" nên cô gần như phải hứng chịu hết tất cả những loại bạo lực. Nhưng điều khiến cô cay đắng nhất là sự hành hạ, sỉ nhục của người chồng đang ăn bám vào đồng tiền mà cô kiếm được từ việc "bán thân".
Chồng Hà là một người nghiện, mỗi ngày cần ít nhất đến 200.000 đồng để hút hít. Anh ta không chịu lao động gì mà chỉ nằm nhà chờ vợ đưa tiền về. Con gái Hà cũng đang ở độ tuổi vào lớp 1 cần tiền để ăn học. Ngoài việc "bán thân", cô không biết làm gì để kiếm đủ tiền để nuôi con, nuôi chồng, mua thuốc thoả mãn cơn nghiện của chồng.
Chồng cô lặng câm mỗi khi nhìn thấy vợ thay váy áo chuẩn bị đi làm vào chiều tối. Nhưng đến sáng sớm, khi cô lê tấm thân đau đớn, mệt mỏi về nhà thì anh ta lại gầm gừ chửi mắng cô, mát mẻ về việc đã tiếp bao nhiêu khách, có sung sướng, vui vẻ không.
“Có lần em vừa bước chân về nhà sau một đêm mệt mỏi, anh ta chẳng nói chẳng rằng, sỗ sàng ép em quan hệ, khiến em đau đớn, anh ta còn chửi em làm nghề mạt hạng, bôi gio trát trấu vào mặt anh ta. Nhưng anh ta không nghĩ rằng, anh ta đang sống bằng tiền mà em kiếm được từ "tro" từ "trấu" ấy" - Hà đau đớn nhớ lại.
Hà tâm sự, ngoài ra, cô phải chịu đủ các thể loại bạo lực, từ đánh, mắng, lăng mạ, sỉ nhục, không sử dụng bao cao su… Thậm chí, cô còn thường xuyên bị xâm hại bằng nhiều dụng cụ hoặc tư thế gây đau đớn và tổn thương cơ thể, bị ép quan hệ với nhiều khách cùng một lúc.
Hà kể: “Có khi cả buổi tối vắng khách, mặc dù em đã cố gắng trang điểm thật đẹp và ăn mặc gợi cảm nhưng vẫn chẳng có ai. Đến 11 giờ đêm bảo kê gọi em có khách đi “tàu nhanh” với giá 130.000 đồng và họ bao phòng. Đắn đo một chút rồi em cũng đồng ý luôn vì nếu không đi, ngày mai em sẽ phải vay tiền của chủ để sống.
… Rồi xe ôm đưa em đến nhà trọ quen, lúc mở cửa bước vào phòng, em thấy có 4 người đàn ông đang nằm đợi trên giường. Lúc đấy rất hoảng hốt và sợ hãi vì chắc chắn họ muốn chơi trò “tập thể”. Đoán vậy nên em vội vàng bỏ chạy nhưng vấp ngã té máu khi xuống cầu thang dưới tiếng hò hét chửi rủa của 4 người khách lực lưỡng. Cuối cùng, em bị bắt lại, đành phải chấp nhận “đi đất” phục vụ tất cả bọn họ, dù biết là nguy cơ bệnh tật” - Hà rơm rớm nước mắt. Cô rùng mình sợ hãi khi kể lại.
Hà cho biết thêm, không ít lần cô và các chị em khác bị chính những chủ chứa, bảo kê đánh đập, ăn chặn tiền. Các chủ chứa, bảo kê thường kiểm soát việc tiếp khách và quyết định số tiền các chị em bán dâm được hưởng. Thậm chí, một số em gái mới vào làm còn bị chủ chứa ép quan hệ tình dục mỗi khi họ cần như một cách để trả công. Có người còn bị ép phải uống thuốc kích dục, dùng chất gây nghiện để lệ thuộc và không bỏ trốn.
"Mọi người cứ nhìn nhận người bán dâm là hư hỏng, đua đòi, lười nhác không chịu lao động vất vả nên kiếm nghề "vừa sướng vừa nhiều tiền". Nhưng ai muốn làm cái nghề đầy nhục nhã, đau đớn, bệnh tật và rủi ro tính mạng như vậy. Đa số bọn em đều có cuộc đời cay đắng, nặng gánh nuôi con, nuôi người nhà đau ốm, thất nghiệp, nghiện hút... Cả một vòng luẩn quẩn khiến chúng em không thể bỏ nghề" - Hà nói thêm.