Hắn đàng hoàng vậy, lẽ nào “quất ngựa truy phong“?

(PLO) - Nếu Hưng thật lòng, chí ít cậu ấy cũng đến gặp vợ chồng tôi, hứa nhận trách nhiệm với Lan để chúng tôi yên tâm chứ, đằng này chẳng thấy bóng dáng đâu. Chẳng lẽ Hưng là kẻ họ "Sở" muốn "quất ngựa truy phong"?

Vợ chồng tôi làm nông ở một vùng quê hẻo lánh, mùa màng thất bát, năm nào trúng mùa lại bán không được giá, nên cuộc sống khá vất vả. Cũng chính cái nghèo khó ấy mà chỉ dám sinh có mỗi mình bé Lan, với tâm niệm ít con để mình tập trung nuôi dạy tốt hơn. 

Quả vậy, con bé nhà tôi từ nhỏ đã thể hiện là một đứa trẻ thông minh, ngoan ngoãn, đi học luôn đứng đầu lớp. Năm lớp 10, con thi đậu vào một trường chuyên ở tỉnh, rồi khăn gói lên thành thị học, phát sinh biết bao chi phí:  tiền ăn, tiền nhà trọ, tiền học phí cho các buổi học thêm…

Hắn đàng hoàng vậy, lẽ nào quất ngựa truy phong? - Ảnh 1.

Minh họa từ internet

Kinh tế gia đình vốn eo hẹp nay lại càng tóp teo. Để trang trải được mọi thứ, vợ chồng tôi ngoài chăm sóc cho mảnh ruộng nhà, còn đi làm thuê làm mướn cho những người giàu có xung quanh, suốt ngày "Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", cốt kiếm thêm thu nhập để lo cho con. 

Bé Lan cũng  biết được nỗi cơ cực của ba mẹ nên con càng cố gắng học tốt hơn. Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, Lan tìm được một suất học bổng toàn phần sang New Zealand du học. Sau bốn năm, con ra trường rồi ở lại nơi này làm việc, kinh tế khá ổn định, hằng tháng con còn gửi tiền phụng dưỡng ba mẹ.

Ở một làng quê xa xôi, có được một đứa con giỏi giang như Lan, bà con lối xóm ai cũng ngưỡng mộ, làm vợ chồng tôi cũng nở mặt nở mày. Rồi con khoe đã có người yêu, cậu này tên Hưng con một gia đình gia thế ở Sài Gòn, cũng là du học sinh lập nghiệp nơi đất khách, yêu thương và chăm sóc con rất nhiều.  

Sau nhiều lần tiếp xúc với Hưng qua video, vợ chồng tôi rất "kết" cậu ấy từ ngoại hình, đến tính cách. Bậc làm cha mẹ nào mà không mừng, khi ở nơi đất lạ mà con gái mình tìm được một bờ vai vững chải, yêu thương chở che. 

Mừng là mừng vậy chứ cũng lo vì gia thế hai gia đình tương phản quá. Tôi cũng bộc bạch suy nghĩ này với con gái, Lan trấn an ngay "Ba mẹ an tâm, con đã gặp ba mẹ anh Hưng vài lần rồi và thỉnh thoảng cũng hay qua lại bằng điện thoại với nhau, hai bác rất quý mến con". Vợ chồng tôi thở phào nhẹ nhõm và chỉ mong hai đứa nhỏ sắp xếp về nước cho gia đình hai bên gặp nhau, rồi tổ chức cưới xin cho con cái được yên bề gia thất là mãn nguyện.

Rồi bọn trẻ về nước và gia đình Hưng cũng đến nhà tôi chơi nhưng họ không hề đặt vấn đề cưới xin. Con gái tôi quay lại New Zealand, còn Hưng ở Việt Nam vài tháng phụ giúp cha mở rộng thị trường sang nước ngoài. Sau đó, Hưng mới thú thật với con gái tôi là ba mẹ cậu ấy không đồng ý cưới Lan, chỉ bởi lý do là… không hợp tuổi! 

Ban đầu tôi nghe con kể cũng "sốc", thời đại này mà còn có người mê tín như vậy. Nhưng sau khi bình tĩnh, nghĩ lại đó chỉ là cái cớ, còn nguyên nhân sâu xa chắc là gia đình tôi không "môn đăng hộ đối".

Vợ chồng tôi điện thoại an ủi con và khuyên hãy chia tay, chắc chắn người như con cũng sẽ tìm được một chỗ đàng hoàng thật lòng yêu thương. Con tôi nói "Không sao đâu mẹ, anh Hưng nói đó là chuyện của người lớn, chứ anh ấy thật lòng với con để từ từ ảnh thuyết phục gia đình được thôi mà". Từ ngày bọn trẻ về nước đến nay cũng ba tháng, Hưng vẫn chưa quay lại New Zealand mà con gái tôi phát hiện đã có mang gần 4 tháng!

Nếu như Hưng thật lòng với con tôi, sẵn dịp còn ở trong nước chí ít cậu ấy cũng đến gặp vợ chồng tôi, hứa nhận trách nhiệm với Lan để chúng tôi yên tâm chứ, đằng này chẳng thấy bóng dáng đâu. Chẳng lẽ Hưng là kẻ họ "Sở"  muốn "quất ngựa truy phong"? 

Trời ạ! Bé Lan, đứa con gái xinh xắn, ngoan ngoãn lại học giỏi luôn là niềm kiêu hãnh của vợ chồng tôi, nay một thân một mình bụng mang dạ chửa nơi đất khách quê người biết xoay sở ra sao đây, tội nghiệp quá đi. Đau lòng quá, càng nghĩ lòng dạ càng xốn xang!. Tôi phải làm sao giúp con đây?

Đọc thêm