Dù đã ở cái tuổi xưa nay hiếm, tuy nhiên cụ bà Hoàng Thị Mưu (SN 1911) ở xóm 6 xã Diễn Thịnh huyện Diễn Châu (Nghệ An) vẫn khỏe mạnh bình thường và điều đặc biệt hơn là cụ chưa từng ăn thịt cá bao giờ.
cụ bà Hoàng Thị Mưu |
Cụ Mưu cho biết: “ Đến bây giờ khi đã sống qua hai thế kỷ nhưng cụ cũng không hề hay biết quê quán hay anh em họ hàng của mình ở đâu cả. Cụ bị cha mẹ vứt bỏ ở đầu chợ làng khi mới được sinh ra. Cứ vậy hết gia đình này rồi đến gia đình khác nhận cụ về nuôi rồi làm con ở trong nhà”.
Trước kia cụ đã từng 5 lần đi ở đợ làm người ở hay đầy tớ cho những gia đình giàu có. Cuộc sống trong những gia đình địa chủ lúc đó rất khổ cực, phải làm quần quật suốt ngày. Những thức ăn ngon thì người ta ăn hết, còn lại những thứ thừa bỏ đi cụ mới được ăn lại.
Cứ vậy qua hết tay người này đến người khác. Mãi đến những năm 40 tuổi, thấy cụ chăm chỉ làm lụng lại tốt tính nên cụ mới được cô chủ nhà ông địa chủ xin cha mai mối cho một anh thợ cày trong làng tên là Hoàng Công Đệ (chồng cụ bây giờ).
Vợ chồng cụ sinh được 4 người con (1 trai và 3 gái). Anh con trai là Hoàng Công Tuân đã trở thành liệt sỹ khi hy sinh trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Ít năm sau ông Đệ lại ra đi để lại cụ và các con một nỗi đau vô bờ bến.
Nói về việc cụ không ăn thịt cá bao giờ, cụ cho biết: “ Trước kia sống khổ sở quen rồi đến cơm nguội cũng không có mà ăn, lâu dần thành quen. Nên giờ mỗi bữa ăn tuy có thịt hay cá nhưng cụ vẫn không hề động đũa dù chỉ một lần, mà cũng không thấy thèm thịt cá gì cả”.
Tuy là không hề ăn thịt cá nhưng cụ vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Mỗi hôm ngủ dậy cụ tự mình bỏ màn, xếp gọn gàng chăn gối. Xong xuôi đâu vào đấy cụ còn thái rau chuối, hay bóc lạc giúp vợ chồng con út. Mọi công việc đều được cụ làm rất gọn gàng và tươm tất.
Nói về người mẹ đáng kính của mình, con gái út cụ là Hoàng Thị Tư (50 tuổi) vui vẻ nói: “ Cụ hiện giờ là người sống thọ nhất ở cái làng này đấy, Mỗi ngày cụ chỉ ăn lưng bát cơm với lọ muối lạc vừng do chính tay cụ tự làm và một ít canh do con cháu nấu, chứ không hề động đến một chút thịt cá nào. Tuy chỉ có ăn uống như vậy nhưng cụ hầu như rất ít ốm bệnh. Trừ những khi trái gió trở trời nên tuổi già hay đau nhức thì cụ mới chịu nằm một chỗ còn không là cụ lại dậy để làm những việc vặt trong gia đình giúp con cháu”.
Chị Tư cúi mình lấy từ dưới gầm dường lên lọ muối vừng do cụ làm được bỏ trong lọ nhựa và đậy nắp cẩn thận. Chỉ có ăn vậy trong suốt hai thế kỷ qua vậy mà cụ Mưu đã sống thượng thượng thọ cùng với con cháu cho đến tận bây giờ…
Đức Chung