Thật khó có thể tưởng tượng được, khi tình hình mua bán khóa luận, tiểu luận, đề tài, đồ án tốt nghiệp ở bậc đại học lại phổ biến, dễ dàng như vậy. Chỉ cần bỏ ra một ít tiền là những sinh viên lười học có thể sở hữu cả tập tài liệu dày, chỉ cần mang về “sơ chế” thêm, điền tên, người hướng dẫn, trường, lớp vào là có thể mang gửi thầy tính điểm.
Đề tài giá rẻ như bèo |
"Thượng đế" cần gì cũng có
Ở Hà Nội, tình trạng mua bán kiểu này đã có cả một thị trường khá sôi động. Nắm bắt tình hình này, những chủ cửa hàng photocopy đã thuê những người đã tốt nghiệp làm tất cả những gì mà một sinh viên muốn ra trường cần phải có, ở nhiều ngành học để đáp ứng nhu cầu của “thượng đế”. Đôi khi, sinh viên mang USB cóp tài liệu vào máy tính nhờ họ in khóa luận tốt nghiệp, họ cũng nhanh tay nhanh mắt lưu vào máy tính của mình để rồi sau đó bán cho người cần.
Ở khu vực phố Trần Đại Nghĩa, Tạ Quang Bửu (gần trường ĐH Bách khoa); khu vực gần ĐH Kinh tế quốc dân, khu vực đường Nguyễn Trãi (gần ĐH Khoa học tự nhiên, Khoa học Xã hội và nhân văn), đường Hồ Tùng Mậu (đoạn cổng trường ĐH Thương mại)… có rất nhiều cửa hàng photocopy đã hoạt động nhiều năm, có kinh nghiệm. Họ là đối tượng tiếp tay cho tình trạng “học giả, đỗ thật” và cuối cùng là “chắp cánh” cho nhiều sinh viên lười học, yếu kém, mải ăn chơi vẫn có khả năng đủ điểm ra trường, thậm chí còn được điểm cao.
Trong một lần đóng giả làm sinh viên đang cần có một số khóa luận, tiểu luận để tốt nghiệp, người viết bài này đã tận mắt chứng kiến sự nhiệt tình của các chủ cửa hàng, khi họ đưa ra giới thiệu “mặt hàng” gồm hàng trăm tiểu luận, khóa luận, đồ án… ở các lĩnh vực khác nhau như tài chính ngân hàng, quản trị kinh doanh, kinh tế vi mô, vĩ mô, ngoại ngữ.
Ở trong máy tính của các cửa hàng này cũng chứa hàng trăm file tài liệu được phân chia, sắp xếp cẩn thận, khoa học có thể đáp ứng nhiều đối tượng một cách nhanh gọn. Sau khi đi khảo sát trị trường, tôi đã có trong tay một số tài liệu mà chỉ cần bỏ ra ít tiền.
Giá của chúng tùy thuộc vào mức độ cao hay thấp của mỗi bộ môn. Một đồ án tốt nghiệp, để làm được điểm cao, sinh viên phải đầu tư cả tâm, trí lực và tiền bạc. Có khi phải tốn đến cả chục triệu đồng và một thời gian dài “bải hoải chân tay”.
Nhưng cũng ngay trong cửa hàng đó, những người cần bằng cấp mà không phải khổ sở học hành mà vẫn có trong tay bài tập hết môn, bài tập giữa kỳ, tiểu luận... giá chưa đến 100 ngàn đồng.
Một chủ cửa hàng giới thiệu: “Thật ra, giá không có gì đắt cả. Chúng tôi đã cố hết sức để hỗ trợ các bạn. Phần nào số trang nhiều, khoảng 70 đến 80 trang trở lên thường là luận văn. Cái nào số trang ít hơn thì là tiểu luận hoặc bài tập lớn. Như thế thì cứ đếm trang mà tính ra tiền. Chỉ in không thì 700 đồng một trang, cả cóp về nữa thì 1000 đồng một trang. Ai cần con số, dữ liệu cụ thể của một công ty nào đó thì đặt tiền trước. Chỉ 2 triệu đồng là có đủ, đảm bảo điểm cao”.
Vẫn chờ giải pháp
Mấy năm nay, thị trường mua bán chất xám này còn hoạt động táo tợn hơn, đó là hình thức quảng cáo trên mạng Internet. Chỉ cần bỏ ra khoảng 40 nghìn đồng là có thể mua được một file, đó là một khóa luận. Với những file này, người bán quảng cáo là dễ dàng “qua mặt” được các thầy cô chấm bài, điều đó không chỉ bởi chất lượng công nghệ làm bài, mà họ khẳng định đã thuê những đầu nậu giỏi “chế tác”.
Những người hành nghề còn lập hẳn trang Choluanvan.con là địa chỉ quảng bá, mua bán, kiếm tiền. Trong mục giới thiệu, có đoạn: Chợ luận văn bao gồm các mẫu tài liệu tham khảo: Luận văn tốt nghiệp - Khóa luận tốt nghiệp; Luận văn Thạc sĩ - Luận án tiến sĩ; Đề tài nghiên cứu - Báo cáo khoa học; Chuyên đề tốt nghiệp - Báo cáo thực tập; Đồ án tốt nghiệp - Đồ án môn học; Tiểu luận - Đề án - Bài thu hoạch - Bài thảo luận… Cũng có những nhóm lập website, báo giá luôn dịch vụ làm thuê báo cáo, khóa luận tốt nghiệp, luận văn, luận án…
Hay họ còn quảng cáo bằng những từ ngữ “bốc giời” kiểu như: “Đảm bảo chắc chắn từ 8 điểm trở lên, đảm nhận từ A - Z, nếu cần sẽ hướng dẫn cách bảo vệ và đỡ đòn phản biện hóc búa, ngủ ngon đến khi có điểm…”.
Phải khẳng định, Luật sở hữu trí tuệ ở nước ta đã triển khai được khá lâu, nhưng dường như tình trạng vi phạm trong giới sinh viên vẫn rất phổ biển. Phổ biến nhất là ăn cắp đề tài của người khác làm của mình. Đây là một hiện tượng rất đáng lên án, nó không chỉ chứng tỏ chất lượng dạy và học của chúng ta quá suy sụp mà có nguy cơ biến thành một thứ bệnh kinh niên, nhức nhối trong ngành giáo dục.
Và theo đó, sự việc này cũng sẽ “thả” ra ngoài xã hội hàng loạt các sinh viên kém chất lượng. Do đó, các sinh viên, cá nhân sử dụng file tiểu luận, khóa luận để nộp, lấy điểm cho mình phải bị xử lý nghiêm. Một số trường đại học có biết sự việc và cũng phổ biến rộng rãi tới các khóa học.
Sinh viên nào nếu bị phát hiện gian lận trong quá trình làm khóa luận, tiểu luận sẽ bị xử lý nghiêm. Điểm số theo đó sẽ tùy mức độ bị hạ. Đối với trường hợp sử dụng khóa luận, tiểu luận của người khác mà bị phát hiện, nhà trường sẽ không công nhận điểm, đưa ra kỷ luật trước trường.
Tuy nhiên, phải khẳng định kỹ thuật của tình trạng này khá tinh vi. Nhiều chuyên gia cho rằng, nếu không trang bị cho giáo viên những công cụ phát hiện đạo, như công cụ kiểm tra tính cá biệt của tác phẩm thì rất khó phát hiện được tình trạng đạo văn, sao chép tài liệu…
Dù thế nào đi nữa, chất lượng đại học cũng như sau đại học, cần phải được đưa vào quy củ. Và như thế, để đảm bảo công bằng, việc chấm điểm, thi, cần phải có sự nghiêm túc, khắt khe của các giáo viên từng môn, ngành. Không vì thành tích, lợi nhuận mà bỏ lọt những bài khóa luận đi mua, hoặc lấy cắp của người khác. Đồng thời, các cơ quan chức năng cũng cần nghiên cứu, đưa ra những biện pháp cụ thể, có tính răn đe đối với các cá nhân vi phạm.
Sơn Bình