Đắng đót lòng cha, mẹ
Trong khi nhà nhà đang nô nức chuẩn bị đón chào một mùa xuân mới thì ông Huỳnh Công Yên - bà Ngô Thị Mai Phương trú xã Tân An Hội, huyện Củ Chi, TP.Hồ Chí Minh lại phải lụ khụ tới dự phiên tòa xét xử hai đứa con trai phạm tội giết người và gây rối trật tự công cộng.
Do tuổi già sức yếu, nhiều bệnh tật nên bà Phương tranh thủ đi từ rất sớm. Còn ông Yên gần 70 tuổi đang đi làm bảo vệ cho một công ty để có chút tiền thỉnh thoảng vào trại thăm nuôi hai con. Nếu hai đứa phạm tội nhẹ thì chắc ông cũng không nghỉ để tới tòa, nhưng ông sợ rằng đây là lần cuối cùng cha con ông được gặp nhau nên ông phải cố xin chủ cho được nghỉ một ngày. Dù gặp nhau ở tòa nhưng họ ít tâm sự với nhau vì vợ chồng ông Yên đã ly thân cách đây mười năm.
Tới dự phiên tòa ngoài vợ chồng ông Yên, còn có hai cô người yêu của hai bị cáo.
Thấy bố mẹ không hạnh phúc, cuộc sống lại quá khó khăn nên hai anh em Huỳnh Công Bảo (SN 1993) và Huỳnh Công Nguyên (SN 1995) sớm bỏ học để phụ giúp gia đình và rồi lần lượt lún sâu vào tội lỗi.
Năm 2011, khi Nguyên vừa mới 16 tuổi đã cùng bạn bè xấu đi cướp tài sản nên bị tòa án huyện Củ Chi tuyên phạt 18 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Còn Bảo thì năm 2013 bị tuyên phạt 30 tháng tù giam về tội cố ý gây thương tích.
Sau khi ra tù, hai anh em khá tu chí làm ăn khi học được nghề cắt tóc và quản lý tiệm internet. Thế nhưng chỉ vì quá kích động, thiếu kiềm chế mà trong phút chốc hai anh em đã phải trả giá.
Giết người tàn bạo, anh em Nguyên (áo xanh), Bảo áo ca rô phải đền tội. |
Có hơi men còn gây rối
Hồ sơ vụ án thể hiện, vào 0h30 ngày 4/2/2016, sau khi nhậu xong, hai anh em Bảo - Nguyên đi hai xe máy về tiệm internet, nơi làm của Nguyên và cũng là nơi hai anh em ở trọ.
Khi về gần tới nơi do Bảo thiếu quan sát, trong người lại chuếnh choáng nên va chạm với chiếc xe cứu hộ đang đậu bên lề đường. Thấy vậy Nguyên quay xe lại dùng nón bảo hiểm đánh vào kính xe và chửi bới người đã đậu xe dưới đường.
Nhiều người dân quanh đó biết chuyện chạy tới ngăn chặn hành vi này và đòi giữ xe máy của Nguyên lại, trong đó có tài xế của chiếc xe cứu hộ là anh Trần Bình Tâm (SN 1977, quê ở Bắc Từ Liêm, Hà Nội).
Nguyên chạy bộ tới chiếc xe bán hàng rong gần đó, dùng tay đập bể kính rồi lấy một mảnh chạy tới chỗ đám đông đâm một thanh niên rồi tiếp tục chạy tới đâm anh Tâm. Sau đó hai anh em còn tiếp tục đuổi đánh những người còn lại thì được chủ quán nơi Nguyên làm việc tới can ngăn.
Về phần nạn nhân, do bị chảy nhiều máu nên anh Tâm chạy được một đoạn thì ngồi gục xuống vệ đường. Bảo tiếp tục xông tới định đánh nạn nhân nhưng được can. Thế nhưng Nguyên lại không chịu buông tha, tiếp tục đâm anh Tâm...
Vừa nghe bị tuyên tử hình, anh em Bảo, Nguyên ôm nhau khóc thảm thiết. |
Nước mắt muộn màng
Sau gần một năm gây án, TAND TP.Hồ Chí Minh đưa vụ án ra xét xử. Tại phiên tòa sơ thẩm ngày 10/1/2017, anh em Nguyên Bảo tỏ ra ăn năn hối cải, một phần vì thấy hành vi của mình quá hung hăng côn đồ, một phần vì sợ bị tuyên án tử hình.
Nhìn khuôn mặt hai thanh niên khôi ngô ấy khó ai đoán được chúng phạm tội ác tày đình. Cả hai đều thừa nhận hành vi đúng như truy tố. Luật sư bào chữa cho hai anh em bị cáo tập trung khai thác nhân thân, hoàn cảnh phạm tội nhằm cứu vớt tình hình.
Đại diện gia đình bị hại bổ sung ý kiến, đề nghị HĐXX phải trả hồ sơ điều tra lại về hành vi đồng phạm giết người của Bảo, chứ không thể chỉ xử bị cáo này về tội gây rối trật tự công cộng được. Người này cho rằng qua xem lại hình ảnh camera trích xuất cho thấy bị cáo Bảo có tham gia tấn công nạn nhân một cách tích cực.
HĐXX cho rằng việc này cũng được HĐXX trả hồ sơ một lần nhưng qua quá trình xác minh cho thấy nguyên nhân cái chết của nạn nhân đều do các hung khí từ tay của Nguyên gây ra.
Sau giờ nghị án, HĐXX quyết định tuyên mức án tử hình đối với Nguyên, Bảo bị tuyên 24 tháng tù thay vì mức 16 đến 18 tháng tù như đại diện VKS đề nghị.
Trong lúc tuyên án, cha mẹ hai bị cáo cũng như hai cô người yêu của anh em Nguyên Bảo đều nín thở, chắp tay nguyện cầu. Khi vừa nghe mức án tử hình, họ đã không kìm được nước mắt, khóc than thảm thiết. Riêng hai bị cáo thì ôm lấy nhau khóc nức nở.
(Tên bị hại đã được thay đổi)