Gốc tích sự ra đời của hoạn quan
Thái giám - còn gọi là hoạn quan, công công, tự nhân... là những nam nhân được tuyển riêng để phục vụ cung đình, hầu hạ vua chúa và phi tần trong xã hội Trung Quốc thời phong kiến.
Theo các nhà nghiên cứu, hoạn quan ở Trung Quốc có ba nguồn gốc chủ yếu. Thứ nhất, họ là những tội phạm, tù binh hoặc phản nghịch bị cắt sinh thực khí. Thư hai, hoạn quan là cống phẩm của địa phương tiến cống vào cung đình. Thứ ba, đó là những người đàn ông tự nguyện xin thiến làm hoạn quan để mưu cầu phú quý. Loại trừ những người bị khiếm khuyết khi sinh ra, đa phần hoạn quan đều phải trải qua những thủ thuật hết sức đau đớn gọi là tịnh thân.
Trong lịch sử các nước phương Đông xưa, điển hình nhất là Trung Quốc, có những viên quan đặc biệt được gọi là Hoạn quan, còn theo cách gọi cấp bậc trong triều là Thái giám. Trong triều đình phong kiến Trung Quốc, những nô bộc được cận kề hầu hạ Hoàng đế chính là những Hoạn quan.
Mặt khác sự thân mật giữa hoạn quan và những vị vua, thái tử, các bậc đế vương là do hầu hết những vị Hoàng đế ngay từ bé, vừa rời vú mẹ đã được các Hoạn quan chăm chút nuôi dưỡng. Bởi thế mà các Hoàng đế nhiều khi lại tin cậy những Hoạn quan hơn tất cả mọi người.
Thời Bắc Ngụy nhen nhóm hình thành nên hoạn quan , một số tội phạm sau khi bị hình phạt (bị thiến), rồi được dùng làm nô bộc - đó là nguồn gốc đầu tiên của Hoạn quan. Bởi thế, người ta hay gọi Hoạn quan là “người thừa”. Dùng Hoạn quan có nhiều cái lợi trong cung cấm. Dần dần, Hoạn quan trở thành nhu cầu không thể thiếu trong triều đình.
Đến đời nhà Đường, nhà Tống, khi mà Hoạn quan có một vị trí trong những kẻ hầu người hạ thì lúc đó triều đình không còn lấy Hoạn quan từ các tội nhân nữa, mà tuyển chọn từ những người trẻ tuổi, có ngoại hình đẹp và thông minh, lanh lợi.
Hoạn quan là một nghề và nhiều gia đình hy vọng nghề này sẽ cứu được cả nhà thoát khỏi cảnh nghèo |
Đến đời nhà Tống, Hoạn quan đã thành một nghề nghiệp , nhiều người tự nguyện, thậm chí tranh nhau được thiến để làm Hoạn quan, được vào trong cung với tham vọng về tiền tài địa vị. Những người tự nguyện, số đông là ở tuổi thiếu niên. Và phần lớn những thiếu niên tự nguyện này, thực chất là bị cha họ cho đi tìm con đường tiến thân. Cả gia đình gởi gắm hy vọng nơi đứa trẻ đi làm Hoạn quan sẽ cứu được cả nhà thoát khỏi nghèo khó. Cũng có một số kẻ vô lại đã tìm đường tiến thân bằng cách đi làm Hoạn quan. Có nhiều kẻ đã lấy vợ, có con rồi, sau thấy làm Hoạn quan có nhiều uy quyền, bổng lộc, nên cũng bước vào con đường Hoạn quan…
Cũng từ thời Tống, đã có quy định về việc tuyển Hoạn quan, như: Phải xem kẻ đến tuyển có tướng đẹp hay không; sau đó, phải phẫu thuật vào ngày tốt, giờ tốt. Nếu người được thiến không bị chết, vết thương lành đẹp, thì được đưa vào cung.
Và, cái giờ, ngày tháng, năm bị thiến đó, được coi là giờ, ngày tháng năm sinh của Hoạn quan đó. Tử vi của Hoạn quan đó được lập theo ngày, giờ, tháng năm đó.
Các thư tịch có ghi lại việc tuyển chọn Hoạn quan, cho thấy, từ thời Đường đến thời Minh có rất nhiều Hoạn quan xuất thân từ vùng Lĩnh Nam và Mậu Trung, thuộc tỉnh Phúc Kiến. Hai địa phương này rất nổi tiếng là nguồn cung cấp Hoạn quan. Như thời Đường, triều đình chọn bắt Hoạn quan ở đây như việc thu lương, thu thuế vậy.
Đến thời nhà Thanh, do thị trường các nô bộc đã “tịnh thân” tăng lên quá nhiều, nên triều đình đã cho phép các quan đại thần được sử dụng Hoạn quan làm nô bộc. Các quan lại người Mãn Châu thì sử dụng nô bộc loại này vô cùng nhiều…
Có thể nói, không có nơi nào trên thế giới, con người lại tạo ra một bi kịch gớm ghiếc như việc “thiến người” ở Trung Quốc phong kiến để tạo ra thế giới của những Hoạn quan!
Hoạn quan, một mặt đặc biệt trong cuộc sống của họ, được Hoàng đế rất tin cậy; họ là những kẻ rất có thân thế. Nhưng mặt khác, họ tự biết mình là loại người “bất thành nhân”, bị những người “thành nhân” khinh miệt.
Thế giới các Hoạn quan là một thế giới người méo mó ghê gớm. Từ thiếu hụt về thể chất dẫn đến những méo mó gớm ghiếc về mặt tâm hồn. Chính các Hoạn quan đã nghĩ ra những trò dâm loạn bạo liệt nhất, có lẽ vừa phục vụ cho các ông vua khát thèm lạc thú, vừa tìm cách phấn khích quái đản cho đầu óc mình.
Có chuyện các Hoạn quan bắt hàng trăm cung nữ khỏa thân cho vua thưởng lãm, và cả bọn họ thưởng lãm. Có chuyện các Hoạn quan bắt con gái đẹp “massage” các bộ phận đã mất của chúng. Có chuyện chúng tìm các cảm giác kỳ quái bằng cách uống thuốc có thành phần nhau thai, hoặc có tinh dịch trai tơ, thậm chí có cả não người!
Có thể nói, trong tâm lý các Hoạn quan luôn có mặc cảm bị khinh miệt, và cũng luôn muốn lăng nhục lại người khác. Bởi thế, họ có thể nghĩ ra những điều nhơ nhuốc và dã man đến mức quái quỉ. Và đó là thế giới của những bi kịch thật dị thường!
Đến nay, người Trung Quốc cũng giống như mọi người trên thế giới đã biết, việc thiến người là một tội ác gớm ghiếc. Và, thế giới của các Hoạn quan, thế giới của những bi kịch, chỉ là một câu chuyện ngày xưa thôi!
Hoạn quan xưa và người chuyển giới ngày nay khác nhau thế nào?
Hoạn quan xưa có người bị bắt ép, có người hoạn quan là cống phẩm của địa phương tiến cống vào cung đình nhưng cũng có người là do sự tự nguyện với mong muốn tiến thân, tiền tài danh vọng.
Đi sâu vào quá trình “tịnh thân” của các thái giám xưa, ta có thể thấy rõ, vào thời cổ đại, trong cung có hai cách để thiến các nam tử. Cách thứ nhất là cắt bỏ toàn bộ dương vật. Cách thứ hai là cắt bỏ hoặc bóp nát tinh hoàn.
Trong số đó, việc loại bỏ tinh hoàn được sử dụng phổ biến hơn cả. Khi cơ quan này bị “vô hiệu hóa”, đàn ông sẽ mất đi khả năng phát dục, dương vật cũng không thể cương, năng lực tình dục cũng vì vậy mà “tiêu biến”.
Tuy đã là hoạn quan nhưng những người thái giám xưa họ vẫn lấy vợ thậm chí còn năm bảy thiếp.
Lần giở lại các tài liệu chính sử, có thể khẳng định, đối tượng mà hoạn quan tìm đến để thỏa mãn nhu cầu quan hệ tình dục có ba loại chủ yếu: Một là các ca nữ, hai là cung nữ và ba là vợ của những người yếu thế hoặc bị họ khống chế.
Còn đối với người chuyển giới thời nay, họ tự nguyện chuyển giới, họ khao khát sống thật với giới tính của mình mà không hề ép buộc. Cuộc sống hiện đại, khoa học y tế ngày càng tiến bộ nên những người chuyển giới họ được cung cấp đầy đủ những điều kiện tốt nhất để có thể tiến hành chuyển giới một cách an toàn, tuy vẫn có thể mang đau đớn nhưng những người đồng tính họ chấp nhận để được làm chính mình.
Người chuyển giới hiện nay rất nhạy cảm, họ sống với con người, bản tính thật của mình và yêu cũng hết mình. Và có rất nhiều tình yêu đẹp của những người chuyển giới trên toàn thế giới. Khi được làm chính mình họ hạnh phúc cả về thể xác lẫn tinh thần.