Làm nhục bé gái rồi giả tâm thần trốn tội, tù 15 năm

(PLO) - Dù đã qua cái tuổi “tứ tuần” lại có vợ đẹp con ngoan, nhưng Trần Công Chi (SN 1967, thường trú tại thôn Tân Nghĩa, xã Nghĩa Thương, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi) vẫn phạm tội “hiếp dâm trẻ em”. 
Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Phút xao lãng của mẹ, bé gái bị hại đời
Gia đình nạn nhân nằm hút sâu trong những cánh đồng thuộc xã Hành Minh (huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi). Chiều mưa tầm tã, chị P.T.L. (SN 1984, mẹ nạn nhân) kể lại buổi sáng kinh hoàng trong giọt nước mắt ngắn dài uất nghẹn. 
Khoảng 12h một ngày cuối tháng 7/2013, sau khi đi làm đồng về, chị tranh thủ làm cơm trưa ăn qua loa để nghỉ ngơi, chuẩn bị chiều đi làm tiếp. Sau khi dùng bữa, vì hơi mệt, chị L. dặn con gái út 5 tuổi đem chén bát xuống nhà bếp giúp mẹ, rồi đi nằm nghỉ.
Nghe lời mẹ, cô bé vội làm theo. Nhưng trong lúc loay hoay với chậu rửa, bất ngờ có một người đàn ông cạy cửa hông lẻn vào, vừa bịt miệng vừa ôm chặt lấy bé bế ra góc nhà. 
Hoảng sợ, bé cố vùng vẫy để thoát nhưng bất thành. Sau khi thỏa mãn thú tính, người này quay lại trợn mắt hăm dọa “mi nói với ai, tau giết cả nhà”, rồi bỏ đi một mạch. Lúc đó, cô bé đã kịp nhận ra là ông Trần Công Chi, thi thoảng vẫn thường hay lui tới nhà mình chơi.
Phần người mẹ, đang lơ mơ ngủ, nghe tiếng thút thít của con gái liền vội chạy ra sau nhà và bàng hoàng khi thấy con mặt mày thất thần đang mặc lại quần áo. Biết có chuyện chẳng lành, chị vội trấn an con đưa vào nhà rồi mới gặn hỏi sự tình. 
Vừa khóc, bé gái vừa kể lại: “Chú Chi bóp cổ rồi cởi quần áo và đè con xuống. Con la không được, con sợ quá mẹ ơi”. Chị vội điện cho chồng (SN 1963, đang làm công nhân tại TP. Hồ Chí Minh) kể lại mọi chuyện. Đau đớn, người cha nghỉ việc, nhảy tàu về ngay trong ngày, đồng thời dặn vợ nhanh chóng trình báo vụ việc lên công an xã.
Lực lượng chức năng nhanh chóng vào cuộc điều tra, một mặt đưa nạn nhân đi giám định thương tích. Về phần Chi, sau khi thực hiện hành vi đồi bại đã bỏ trốn khỏi hiện trường nên gây khó khăn cho lực lượng điều tra. 
Tuy nhiên, chỉ sau hai giờ đồng hồ tìm kiếm các trinh sát đã lần ra nơi trốn của Chi, đưa về trụ sở cơ quan điều tra để làm việc.
Người nhà nạn nhân kể lại sự việc
 Người nhà nạn nhân kể lại sự việc
Chi sinh ra trong một gia đình thuần nông, đông con. Do hoàn cảnh gia đình nghèo khó, Chi chỉ học hết lớp 3 rồi bỏ dở, ở nhà phụ cha mẹ đi rẫy, cày cuốc kiếm sống. Bẵng đi ít năm, tính tình Chi cũng thay đổi hẳn, thường xuyên rượu chè, bài bạc và trở thành tên côn đồ trong xã. Cứ mỗi khi trời tối, Chi thường vác dao đi quanh xóm, miệng không ngừng la hét, hễ đụng ai cũng đòi đánh, đòi chém. 
Chán chê, Chi lại quay về nhà đập phá, chửi mắng bố mẹ. Cũng chính vì những biểu hiện này, bố mẹ Chi cho rằng con trai mình bị tâm thần nặng. Nghe theo lời khuyên của một số người, gia đình vay mượn tiền để đưa con đi tìm “thầy cúng”, rồi vào Bệnh viện Tâm thần của tỉnh Quảng Ngãi để điều trị. Tuy nhiên, sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, bệnh viện kết luận Chi không có dấu hiệu của bệnh tâm thần.
Con trai giả điên, cha mẹ cấp tốc xin giấy chứng nhận tâm thần
Khoảng vài năm sau, Chi bỗng dưng thôi không vác dao rựa đi đêm và cũng không la chửi khắp làng trên xóm dưới như trước. Để có tiền tiêu xài, Chi cũng bắt đầu xin đi làm công nhân ở một số nơi trong địa phương. Cũng thời gian này, Chi đã quen với chị Đoàn Thị B. (SN 1971, xã Nghĩa Hiệp, Nghĩa Hành). 
Tình yêu nhanh chóng đơm hoa kết quả, đến năm 1992, một đám cưới nhỏ nhưng ấm áp đã diễn ra. Cũng từ đó cho đến nay đã hơn 20 năm, chưa một lần nào Chi có biểu hiện gì giống như trước. 
Đầu tháng 7/2013, Chi xin làm công nhân trong xưởng cưa ở xã Hành Minh. Vì xưởng gần nhà chị L., Chi thường xuyên qua lại thăm chơi nên chiếm được sự tin tưởng của gia đình chị. Lợi dụng điều đó, vào những lúc vợ chồng chị L. không có nhà, kẻ đồi bại đã nhiều lần sang thăm để giở trò sàm sỡ bé gái như ôm hôn, sờ mó. 
Được mời về trụ sở UBND xã làm việc, lúc đầu Chi lắc đầu nguầy nguậy “làm chi có chuyện nớ, tui còn lớn tuổi hơn cả cha hắn, lâu lâu tui bế cháu và chỉ đùa giỡn thôi”. Nhưng trước những bằng chứng bác sĩ kết luận, thủ phạm bỗng dưng nổi cơn điên dại. 
Trước bất kì câu hỏi nào sau đó, Chi cũng chỉ gật đầu và cười rú lên man rợ, còn giả vờ chỉ trỏ mọi thứ, cởi áo quần định chạy ra đường như người bị tâm thần. Song song lúc này, phía gia đình Chi cũng gửi đơn lên cơ quan chức năng để yêu cầu cấp phát sổ tâm thần. Tuy nhiên, khi kiểm tra sổ sách, cán bộ Thương binh xã hội xã không tìm thấy một giấy tờ nào chứng minh Chi có tiền sử bệnh tâm thần.
Để kết thúc “vai diễn” của Chi, các trinh sát cho nghi phạm đối diện với ông Lê Văn Phi (Trưởng công an xã Nghĩa Thương), một người vốn rất quen thuộc, từng “bắt bài” Chi nhiều lần. Vị trưởng công an xã ôn tồn: “Thôi mọi người chán xem kịch rồi, đừng giả bộ nữa, càng diễn càng nặng tội đấy”. 
Đối tượng cứng họng lí nhí “dạ”, ngồi viết lời khai thực hiện hành vi đồi bại với cháu bé “tới bến” chỉ duy nhất 1 lần này, còn những lần trước chỉ ôm hôn, sờ mó. 
TAND tỉnh Quảng Ngãi vừa mở phiên tòa xét xử và tuyên phạt bị cáo Trần Công Chi (SN 1967, thường trú tại thôn Tân Nghĩa, xã Nghĩa Thương, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi) 15 năm tù về tội “Hiếp dâm trẻ em”. Mặc dù một lần nữa cố tình “diễn” lại trò bị tâm thần, nhưng kẻ đồi bại bị "bắt bài" tại tòa, phải trả giá thích đáng về hành vi đồi bại của mình.

Đọc thêm