Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ cũng đồn xa
Không xa lạ gì với Đà Nẵng khi cả nhóm du khách chúng tôi thường xuyên qua lại thành phố ven biển miền Trung này. Mừng vì một Đà Nẵng thay da, đổi thịt từng ngày, mừng cho tiềm năng du lịch ở đây được khai thác đúng hướng, có lộ trình rõ ràng. Những người yêu Đà Nẵng đều mừng cho thành phố khi trang mạng uy tín của Mỹ TripAdvisor - đang điều hành 19 website truyền thông du lịch, hoạt động tại 30 quốc gia trên toàn thế giới với 60 triệu lượt truy cập và trên 75 triệu lượt phản hồi mỗi tháng – bình chọn dẫn đầu Top 10 điểm đến mới nổi sáng giá nhất thế giới cho năm 2015.
Nhưng bên cạnh đó vẫn còn nhiều lo lắng, băn khoăn về những mặt trái của một thành phố du lịch. Còn nhớ cách đây hơn 1 năm, dư luận xôn xao về vụ mại dâm tại khách sạn Hoàng Nhi bị phơi bày trước ánh sáng. Khoảng 1 năm trở lại đây, nhiều người rỉ tai nhau về hoạt động mại dâm ở Đà Nẵng “xưa đâu bằng nay”, những thông tin trên các mạng xã hội, các trang web đều đề cập vấn đề này một cách hào hứng, sôi nổi. Mang theo những lo lắng và hoài nghi đó, chúng tôi bay vào thành phố du lịch nổi tiếng này với mục đích tìm hiểu sự thật.
Đón chúng tôi tại sân bay, anh chàng lái taxi nhiệt tình hỏi han chúng tôi về chuyến du lịch, tư vấn kĩ càng các điểm đến hợp lý nhất. Quá rành Đà Nẵng nhưng chúng tôi vẫn chăm chú lắng nghe anh xem có điểm gì khác không? Quả nhiên, khi anh bạn tôi đặt vấn đề tìm chỗ thư giãn khi đêm về thì anh chàng taxi hăng hái hẳn lên. Qua lời giới thiệu của anh này, chúng tôi bàng hoàng trước quy mô phát triển đồ sộ của “dịch vụ thư giãn” ở Đà Nẵng với ít nhất 6 điểm được đánh giá còn hơn Hoàng Nhi trước đây về cả quy mô và độ “chịu chơi”. Anh chàng taxi nhiệt tình đến bất thường ấy đưa chúng tôi về khách sạn, gửi cardvisit và hứa sẽ có mặt ngay lập tức, nếu chúng tôi có nhu cầu đi “thư giãn”.
Xâm nhập “động tiên”
23 giờ 30 phút, chúng tôi xuống sảnh khách sạn và thấy một tài xế taxi vẫn đang gà gật ngồi đợi. Thấy chúng tôi, anh này nhanh nhẹn hẳn lên và nhanh chóng đưa chúng tôi tới một nơi massage mà theo anh ta giới thiệu là nhất Đà Nẵng, khách sạn Moonlight. Cách cầu Rồng chỉ chừng 300m, khách sạn này có tới 19 tầng trong đó nguyên tầng 3, 4 là dành cho massage. Tuy đã khuya nhưng những chiếc xe taxi vẫn tấp nập chở khách đến và rời khách sạn. Đưa chúng tôi đến nơi, tay taxi không quay xe ngay mà đi lại trò chuyện với một người đàn ông đứng tuổi trước cửa khách sạn. Loáng thoáng có tiếng trao đổi rồi người đàn ông này rút ví đưa cho anh ta một xấp tiền.
Thông tin khách sạn Moonlight |
Tầng 4, khách sạn Moonlight, hàng chục cô gái ăn mặc không thể ngắn hơn với những chiếc váy cũn cỡn màu cam... đang tấp nập ra vào. Sau khi mua vé với mức giá 250.000 đồng, anh chàng nhân viên đưa chúng tôi vào phòng chờ, nơi có khoảng 20 chục khách đang đợi đến lượt. Với gương mặt đỏ phừng vì men rượu, vị khách du lịch giọng miền Bắc bên cạnh tôi đang hào hứng kể về vài chỗ ăn chơi khác tại Đà Nẵng với anh bạn mình. Chờ khoảng 20 phút sau, nhân viên đã đến mời tôi vào phòng số 1 sau khi nhét nhanh tờ 100,000 của tôi vào túi kèm theo lời hứa điều cho một em đẹp nhất tại đây.
Khi N. vào, tôi sững người trước vẻ đẹp của cô. Tôi tạo cảm giác thân thiện, dễ gần với N. bằng các câu chuyện hài hước kèm theo lời khen đại ý nói em giống một diễn viên đang hot bây giờ. Vui vẻ, cô cho biết: “Ở đây bọn em không massage đâu anh, cùng lắm chỉ bóp đầu sơ sơ thôi, chủ yếu là phục vụ anh thư giãn”. Cô cũng thẳng thắn và chuyên nghiệp khi tuyên bố mức giá đồng hạng ở đây: “Với 300.000 bọn em sẽ phục vụ “nhẹ” các anh bằng tay. Với 600.000 bọn em sẽ phục vụ “mạnh” còn nếu để kết hợp cả hai thì mức là 800.000, tất nhiên nếu anh hài lòng có thể cho em thêm”. “Ở đây, em cũng được nhiều khách quý, có những người mỗi lần cho em cả triệu rưỡi, hai triệu. Còn khách Tây, khách du lịch nước ngoài thì họ thoáng và thân thiện lắm anh ạ!”.
Choáng váng, tôi hỏi lại có phải quan hệ luôn ở trong phòng không thì cô gái nhìn tôi với ánh mắt bình thản: “Vâng, anh chọn kiểu phục vụ gì để em đi lấy bao cao su?”. Tôi vội giải thích với N. là vừa đi từ Hà Nội vào, mệt nên chỉ muốn thư giãn chút, tôi thích nghe giọng nói miền Tây của em nên chỉ muốn nói chuyện với em. Để em tin tưởng, tôi lấy 800.000 để luôn lên chiếc bàn trong phòng. Nhìn lại tôi một lát như để xác định tôi là người bình thường, N. vẫn đi ra ngoài lấy bao cao su rồi tắt đèn trong phòng. Khi tôi hỏi tại sao tắt đèn thì cô cho biết “Nếu không tắt đèn, nhân viên ở ngoài sẽ xác định đây là một ca “nhẹ”, còn tắt đèn, lấy bao cao su ngoài quầy là ca “mạnh” anh à!”.
Cô cười khì khi nghe tôi khen anh chàng taxi nhiệt tình đưa đón và cho biết: “Trời, anh biết thằng cha đưa bọn anh vào đây được nhiêu tiền không? 10% vé massage và 200.000 tiền dịch vụ cho một khách. Các anh có 4 người, vậy cha đó kiếm được gần 1 triệu cho nhóm anh, bảo sao không ham săn với đón?”. Giật mình tôi hỏi kĩ lại thì được biết, ở Đà Nẵng, taxi nào cũng gạ khách đi thư giãn vì có tỉ lệ ăn chia hoa hồng rất rõ ràng, khách sạn nào cũng chia cho taxi đưa khách đến mức như vậy. “Có thế, khách sạn mới đông khách anh à. Có chủ, cuối tháng còn tặng cho taxi đưa nhiều khách đến nhất cả nhân viên massage chơi một lần đấy”.
Theo lời N. hiện tại massage ở Moonlight có cả thảy 64 nhân viên nữ, hơn chục người quản lý, điều hành, phục vụ. Những lúc cao điểm hay mùa du lịch thì tùy lúc sẽ tuyển thêm nhân viên bên ngoài hợp đồng ngắn hạn. Các quản lí, điều hành, phục vụ sẽ có lương từ khách sạn Moonlight còn nhân viên massage thì không có, sống hoàn toàn từ tiền bo của khách. “Không lương nhưng vào được đây làm không đơn giản đâu anh. Thứ nhất là phải xinh đẹp, nhân viên phải có hồ sơ, chứng chỉ nghiệp vụ và có cả quan hệ nữa đó anh. Em được biết hồi tháng 5 đầu mùa du lịch có vài chục cô sinh viên năm thứ nhất, năm thứ hai nộp hồ sơ mà không được tuyển đấy”, N. chia sẻ.
Một bức tranh về mại dâm gần như công khai tại Khách sạn Moonlight đang hiện ra trước mắt tôi. Chúng tôi sẽ tiếp tục chuyển tới độc giả phóng sự về nơi được mệnh danh “ăn chơi số 1” Đà Nẵng này trong số báo tiếp theo.