Trong quá trình kiểm kê và khảo sát, Trung tâm bảo tồn Di sản Thành Nhà Hồ tìm thấy nhiều chân tảng đá được đục đẽo vuông vức, có đường kính 41 x 41cm, cùng với rất nhiều đồ gốm sứ có kích thước lớn, thuộc những dòng gốm men nâu, men ngọc, men trắng ngà và gốm hoa nâu, chủ yếu là mảnh thạp, bình và bát đĩa..., và nhiều đồ sành với phần miệng có gờ hơi loe, trên thân và cổ có trang trí hoa văn hình sóng nước, một số có núm trang trí có niên đại thế kỷ 14 - 15.
Những dấu tích kiến trúc và các di vật được phát hiện nằm rải rác ở nhiều vị trí trong khuôn viên chùa Du Anh, động Hồ Công..., đặc biệt phân bố đậm đặc trên một thung lũng nhỏ có diện tích khoảng 100m2, nằm trên độ cao 30 – 40m bên phải chùa Du Anh. Các dấu tích kiến trúc phần lớn đã xáo trộn do quá trình tác động của tự nhiên và con người.
Những hiện vật được phát hiện, căn cứ vào chất liệu, công dụng được phân thành nhiều nhóm khác nhau. Trong đó, ngói thuộc nhóm vật liệu kiến trúc được tìm thấy nhiều nhất tại đây. Có nhiều loại như: Ngói âm dương, ngói mũi sen đơn, ngói mũi sen kép, ngói mũi lá, ngói ống, ngói bò nóc... Đặc biệt có sự xuất hiện của loại ngói ống, ngói âm dương, ngói lá đề lớn có trang trí rồng rất tinh xảo được tráng men màu vàng (hoàng lưu ly) và tráng men màu xanh (thanh lưu ly) được phát hiện với số lượng lớn. Ngói lưu ly là loại ngói thường chỉ dùng để lợp các công trình kiến trúc của hoàng gia hoặc các dinh thự của quan lại quý tộc trước kia. Loại ngói này có khung niên đại từ thế kỷ 14 - 16. Kết quả khảo sát còn phát hiện rất nhiều gạch vồ lớn, kích thước trung bình 45 x 24 x 7cm, trong đó một số viên được tìm thấy có in khắc chữ Hán – Nôm ghi tên các địa danh sản xuất giống như các hiện vật được tìm thấy tại Thành Nhà Hồ.
Việc phát hiện những dấu tích và vô số những di vật tại núi Xuân Đài có ý nghĩa rất lớn trong việc bảo tồn, phát huy giá trị di sản thế giới Thành Nhà Hồ.